"Phải
chi ngày hôm nay ngươi cũng nhận ra những gì đem lại bình an cho ngươi."
(Lc 19,41)
Một buổi trưa
hè nóng bức, Thánh Phanxicô Assisi sau khi đi đường mệt nhọc đã tìm được một chỗ
nghỉ chân rất thoải mái. Chỗ đó là dưới một gốc cây có tàng lá che mát, bên dưới
là một dòng nước trong lành mát rượi. Thánh nhân rửa tay rửa mặt xong xuôi rồi
ngả mình dưới tàng lá. Bỗng dưng người bật khóc. Vì người nghĩ : từ không biết
bao đời, Chúa đã biết hôm nay mình đến đây, Chúa biết mình mệt, cho nên Chúa đã
đặt sẵn ở đây một bóng mát và một dòng suối để cho mình nghỉ ngơi. Cái nhìn của
bậc thánh nhân đã nhận ra những điều mà người phàm không bao giờ thấy được.
Thành
Giêrusalem tượng trưng cho dân Do Thái và cho tất cả những người được Thiên
Chúa ưu ái nhưng đã phụ lòng Ngài nên cuối cùng phải gánh lấy số phận bi thảm.
Bài
Tin Mừng hôm nay, Thánh Luca thuật lại việc Chúa Giêsu đã khóc thương thành Giêrusalem,
khi Người đến gần và trông thấy thành.
Chúa
buồn vì nhìn thấy tương lai sụp đổ của thành Giêrusalem. Người không chỉ khóc
cho thành Giêrusalem, mà còn nghĩ đến thân phận mình: Tại sao con người không nhận ra Đấng Mêsia?
như lời Chúa nói: "Phải chi ngày hôm
nay người ta nhận ra những gì đem lại bình an cho ngươi." (Lc 19,42)
Lạy Chúa Giêsu, có lẽ ngày hôm nay Chúa cũng rất buồn chúng con. Chúa buồn
vì tâm hồn chúng con đang bị tan nát rã rời trong đam mê tội lỗi, trong hận thù
chia rẽ, trong ích kỷ, thiếu tình yêu với tha nhân.
Xin Chúa giúp chúng con
nhận ra tiếng Chúa nói với chúng con qua từng biến cố buồn vui trong cuộc sống,
và nhất là nhận ra ý Chúa
qua Lời Chúa. Để chúng con luôn sống và làm theo ý Chúa. Amen.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét