Thứ Tư, 30 tháng 12, 2015

Nói về Chúa cho mọi người

"Bà tiến lại gần bên, cảm tạ Thiên Chúa, và nói về Hài Nhi cho hết những ai đang mong chờ ngày Thiên Chúa cứu chuộc." (Lc 2,38)
Một mục sư nói chuyện với một tín đồ lười biếng:
- Anh có thường đến nhà thờ không?
- Không. Người trộm lành hấp hối trên thập giá đâu cần đến nhà thờ thế mà vẫn lên thiên đàng.
- Có khi nào anh nói về Chúa cho bạn bè nghe không?
- Không. Người trộm hấp hối ấy đâu có nói về Chúa cho ai nghe.
- Anh có đi truyền giáo không?
- Không. Người trộm hấp hối ấy đâu có truyền giáo cho ai.
- Anh tưởng mình giống người trộm ấy ư? Không đâu. Có một khác biệt cơ bản: anh ta là một tên trộm đang hấp hối, còn anh là một tên trộm còn sống nhăn. (Ottobein Teacher)
“Hãy nói về Chúa cho những người quanh bạn nghe; và hãy nói về những người quanh bạn cho Chúa nghe”. Đó là khuôn vàng thước ngọc của việc truyền giáo của Giáo Hội.
Bà An-na trong bài Tin Mừng hôm nay là người đã thực hiện vai trò truyền giáo của mình một cách thiết thực bằng chính cuộc sống của mình: bà đã can đảm chấp nhận một cuộc sống nghèo nàn, đơn sơ trong chay tịnh và cầu nguyện để trông chờ Đấng Cứu Thế: “Bà không rời bỏ đền thờ, những ăn chay, cầu nguyện, sớm hôm thờ phượng Thiên Chúa.” (Lc 2,37)
Lạy Chúa Giêsu hài đồng mến yêu, xin cho con biết nói với Chúa về mọi người và được ơn thúc bách nói cho mọi người biết về Chúa, trong mọi hoàn cảnh, và bằng những cách thức thuyết phục nhất để Danh Chúa được loan truyền. Amen.
 
Lời Chúa: Lc 2,36-40
Khi ấy, 36 có bà tiên tri Anna, con ông Phanuel, thuộc chi họ Asê, đã cao niên. Mãn thời trinh nữ, bà đã sống với chồng được bảy năm. 37 Rồi thủ tiết cho đến nay đã tám mươi tư tuổi. Bà không rời khỏi đền thờ, đêm ngày ăn chay cầu nguyện phụng sự Chúa. 38 Chính giờ ấy, bà cũng đến, bà liền chúc tụng Chúa, và nói về trẻ Giêsu cho tất cả những người đang trông chờ ơn cứu chuộc Israel. 39 Khi hai ông bà hoàn tất mọi điều theo luật Chúa, thì trở lại xứ Galilêa, về thành mình là Nadarét. 40 Và con trẻ lớn lên, thêm mạnh mẽ, đầy khôn ngoan, và ơn nghĩa Thiên Chúa ở cùng Người.

 

Thứ Tư, 23 tháng 12, 2015

Chúc phúc

"Nghe biết Chúa đã quá thương bà như vậy, láng giềng và thân thích đều chia vui với bà." (Lc 1,58)
Bốn quý bà ngồi uống cà phê, lần lượt tự hào khoe với nhau về cậu quý tử của mình: 
- Con trai tôi là một linh mục, mọi người đều gọi nó là Cha. 
- Con tôi là Giám mục. Người ta gọi nó là Đức cha. 
- Còn con tôi là Hồng y Giáo chủ, được kính cẩn gọi là Đức Ngài.
Bà thứ tư nhấm nháp cà phê và im lặng, nhưng ba bà kia không để yên:
 
- Con trai bà thì sao? 
- Con trai tôi cao 1,9 m, thân hình thể thao, đẹp trai, nhiều tiền, ăn mặc bảnh bao. Thấy nó, mọi phụ nữ đều thốt lên : "Ôi, lạy Chúa tôi".
Con cái luôn là niềm mơ ước của các bậc cha mẹ. Sinh con ra ai cũng muốn con mình ngoan hiền. Cha mẹ nào cũng muốn cho con mình được mọi người chúc phúc, được thành công và hạnh phúc trong cuộc sống.
Thánh Gioan đã sinh ra không chỉ do cha mẹ mà do ý định Thiên Chúa. Thiên Chúa đã tiền định cho ngài con đường ngay từ lúc đầu thai trong lòng mẹ, và khi sinh ra ngài lại được cha mẹ, họ hàng chúc phúc để bước đi trong thánh ý Thiên Chúa.

Lạy Chúa, mỗi người chúng con đều là tác phẩm đầy yêu thương của Thiên Chúa. Chúa đã tạo dựng chúng con nên giống hình ảnh Chúa và còn cho chúng con nên nghĩa tử với ngài. Xin giúp chúng con biết sống một đời tri ân và cảm tạ Chúa luôn. Amen.

Lời Chúa: Lc 1,57-66
57 Khi đến ngày sinh, bà Isave hạ sinh một con trai. 58 Láng giềng bà con nghe biết Chúa đã tỏ lòng nhân hậu lớn lao đối với bà liền đến chúc mừng bà. 59 Ngày thứ tám, người ta đến làm phép cắt bì cho con trẻ, và họ lấy tên Giacaria của cha nó mà đặt cho nó. 60 Nhưng bà mẹ đáp lại rằng: "Không được, nó sẽ gọi tên là Gioan". 61 Họ bảo bà rằng: "Không ai trong họ hàng bà có tên đó". 62 Và họ làm hiệu hỏi cha con trẻ muốn gọi tên gì. 63 Ông xin một tấm bảng và viết: "Tên nó là Gioan". Và mọi người đều bỡ ngỡ. 64 Bỗng chốc lưỡi ông mở ra, và ông liền chúc tụng Chúa. 65 Mọi người lân cận đều kinh hãi. Và trên khắp miền núi xứ Giuđêa, người ta loan truyền mọi việc đó. 66 Hết thảy những ai nghe biết, đều để bụng nghĩ rằng: "Con trẻ này rồi sẽ nên thế nào? Vì quả thực, bàn tay Chúa đã ở với nó".

 

Thứ Ba, 22 tháng 12, 2015

Ngợi khen Chúa



"Linh hồn tôi ngợi khen Chúa, và thần trí tôi hoan hỉ trong Thiên Chúa, Đấng Cứu Độ tôi" (Lc 1,46-47)

Có một lần trên một chuyến xe Buýt. Một ông lão lụ khụ bước lên xe. Có một cậu bé đang ngồi trên ghế liền đứng dậy để nhường chỗ cho ông lão. Ông lão thản nhiên ngồi xuống mà không một lời cám ơn. Cậu bé đã giả đò như không nghe thấy điều gì đó, liền hỏi ông lão:

Ông ơi, ông nói gì đó?

Ông lão trả lời: Không, tôi không nói gì hết.

Cậu bé đáp: Vậy mà cháu tưởng ông nói cám ơn cháu!

Cám ơn là biểu lộ một tấm lòng khiêm tốn, tri ân. Biết nhìn nhận mình không đáng được điều đó, nhưng một ai đó đã dành tặng lại cho chúng ta. Thế nhưng, dường như trong cuộc sống chúng ta ít khi biết mang ơn người khác.

Thiên Chúa cũng cho ta muôn vàn ơn lành hồn xác. Thế nhưng, đôi khi chúng ta cũng quên cám ơn Ngài. Chúng ta đã không nhận ra ân huệ sự sống là quà tặng Chúa ban để biết dâng lời tạ ơn về từng hơi thở, từng niềm vui mà Ngài đã ban trong cuộc sống.

Đức Maria đã nhận ra tình thương của Thiên Chúa và đón nhận với tâm tình ngợi khen, cảm tạ. Vì khiêm nhu nhỏ bé, Mẹ đã nhận ra ơn Người thật lớn lao. Mẹ nhìn nhận mình chẳng là gì, thế mà Chúa đã ưu ái dành cho Mẹ biết bao ân huệ, đề từ này cuộc đời Mẹ sẽ là một bài ca, ca ngợi lòng thương xót Chúa.

Lạy Chúa, xin ban cho chúng con tâm hồn đơn sơ luôn biết ngỡ ngàng trước ân ban của Chúa, để có thể cất lên lời tạ ơn Chúa, tạ ơn đời trong mỗi ngày sống của cuộc đời chúng con. Amen

Lời Chúa: Lc 1,46-56
46 Khi ấy, Maria nói rằng: "Linh hồn tôi ngợi khen Chúa, 47 và thần trí tôi hoan hỉ trong Thiên Chúa, Đấng Cứu Độ tôi, 48 vì Chúa đã đoái nhìn đến phận hèn tớ nữ của Chúa. Từ nay muôn thế hệ sẽ khen tôi có phước, 49 vì Đấng toàn năng đã làm cho tôi những sự trọng đại, và danh Ngài là thánh. 50 Lòng thương xót Chúa trải qua đời nọ đến đời kia dành cho những ai kính sợ Chúa. 51 Chúa đã vung cánh tay ra oai thần lực, dẹp tan những ai lòng trí kiêu căng. 52 Chúa lật đổ người quyền thế xuống khỏi ngai vàng, và nâng cao những người phận nhỏ. 53 Chúa đã cho người đói khát no đầy ơn phước, và để người giàu có trở về tay không. 54 Chúa săn sóc Israel tôi tớ Chúa, 55 bởi nhớ lại lòng thương xót của Ngài. Như Chúa đã phán cùng các tổ phụ chúng tôi, cho Abraham và dòng dõi Người đến muôn đời!"
56 Maria ở lại với bà Isave độ ba tháng, đoạn Người trở về nhà mình.

Chủ Nhật, 6 tháng 12, 2015

Lời Chúa Chúa nhật II mùa Vọng năm C: Ơn cứu độ của Thiên Chúa





Thứ Sáu, 4 tháng 12, 2015

Ánh sáng đức tin

"Nhờ tin vào Đức Giêsu, hai người mù được chữa khỏi" (Mt 9,29).
Trước ngày lãnh nhận Bí tích Rửa tội, một cô gái đã chia sẻ câu chuyện của đời cô: “Ba tôi là người Công giáo, nhưng ông đã bỏ đạo khi lấy má tôi. Điều này làm ông nội tôi rất khổ tâm. Khi tôi được 15 tuổi thì ông tôi bị một chứng bệnh trong óc và chẳng bao lâu thì bị mù. Thấy hoàn cảnh tội nghiệp, tôi xin phép ba má về sống với ông tại một vùng quê, cách xa nhà thờ Công giáo khoảng 600 thước. Công việc chính của tôi tại đây, ngoài việc tiếp tục đến trường, là nấu ăn và dắt ông nội đến nhà thờ dự lễ vào mỗi sáng Chúa nhật. Trên quãng đường quen thuộc này, ông thường kể cho tôi những cảm nghiệm của ông về đức tin, về Thiên Chúa, về Chúa Kitô. Đôi khi nhắc lại những câu Kinh thánh hay những lời linh mục giảng dạy. Tôi luôn chăm chú nghe, không phải vì thích thú, nhưng vì muốn làm vui lòng ông.
Cho đến một lần kia, khi cùng với ông trên đường tới thánh đường tham dự lễ Giáng sinh, tôi cảm thấy như có một tiếng mời gọi huyền nhiệm nào đó đang vang dội trong tâm hồn, khiến tôi bồi hồi xúc động. Tôi kéo tay nội đi thật nhanh. Bỡ ngỡ, nội hỏi tôi: “Sao bữa nay con đi nhanh quá vậy?” Tôi im lặng… Khi chúng tôi vừa đặt chân tới cửa nhà thờ, thì cặp mắt tôi như đã mờ hẳn đi vì những giọt lệ cứ trào ra. Không thể giữ lại những cảm xúc cho riêng mình, tôi ôm chầm lấy nội và nói: “Nội ơi, hôm nay con đã thực sự tìm thấy Chúa”. Ông hỏi: “Cháu nói thế có nghĩa là gì?” “Nội biết không, những lời nội nói cho cháu nghe trên quãng đường này vào mỗi sáng Chúa nhật đã cho cháu ánh sáng để nhận ra Chúa. Cháu dẫn nội đến nhà thờ, nhưng chính nội đã dẫn cháu đến với Chúa”. Ngừng mấy giây lau khô những giọt lệ, cô gái tiếp: “Đó là lý do tại sao tôi có mặt trong lớp giáo lý này”.
Tin Mừng thánh Matthêu hôm nay thuật lại việc Chúa Giêsu chữa lành hai người mù khi họ tin tưởng kêu xin Chúa, với lời van xin: "Lạy con vua Đa-vít, xin thương xót chúng tôi" (Mt 9,27).
Lạy Chúa Giêsu, lời cầu xin của hai người mù hôm nay cũng là lời cầu xin của mỗi chúng con. Có thể chúng con không bị mù về thể lý nhưng chúng con đang bị mù lòa trong tâm hồn. Đó là khi chúng con không đón nhận ánh sáng của Tin Mừng, khi không chú tâm để học hỏi hiểu biết về Chúa Giêsu và Giáo lý của Chúa, nên chúng con không biết gì và không thể nói gì về Chúa, không nhận ra quyền năng của Thiên Chúa đang thực hiện trên cuộc đời của mình. 
Xin Chúa giúp chúng con luôn biết khiêm nhường nhìn nhận sự yếu đuối của mình để được Chúa soi đường dẫn lối, và chữa lành khỏi những u mê của cõi lòng, nhờ đó chúng con có thể bước đi trong an bình hạnh phúc, như Chúa đã hứa: “Ai theo Ta sẽ không đi trong tối tăm, nhưng sẽ được ánh sáng ban sự sống đời đời”. Amen
 
Lời Chúa: Mt 9,27-31
27 Khi ấy, Chúa Giêsu đi ngang qua, có hai người mù chạy theo Chúa và kêu lớn tiếng rằng: "Hỡi Con vua Ðavít, xin thương chúng tôi". 28 Khi Chúa tới nhà, những người mù tiến lại gần Chúa. Chúa Giêsu phán bảo họ: "Các ngươi có tin rằng Ta có thể làm việc ấy không?" Họ thưa: "Lạy Thầy, có". 29 Bấy giờ Chúa sờ vào mắt họ và phán: "Các ngươi tin thế nào, thì hãy được như vậy". 30 Mắt họ liền mở ra, nhưng Chúa Giêsu truyền cho họ rằng: "Coi chừng, đừng cho ai biết". 31 Nhưng vừa ra đi, họ liền đồn tiếng Người trong khắp miền ấy.