Thứ Ba, 24 tháng 12, 2013

Đón Chúa đến



Chúc tụng Đức Chúa là Thiên Chúa Israel, đã viếng thăm cứu chuộc dân Người.” (Lc 1,68) 

Vì yêu thương con người sống trong cảnh lầm than tội lỗi, Thiên Chúa đã sai Con Một của Ngài là Đức Giêsu Kitô xuống trần gian, mặc lấy thân phận loài người để cứu chuộc nhân loại.

Hôm nay toàn thể nhân loại đang chuẩn bị đón mừng Chúa giáng trần, ngay trong thành phố này, trên các con phố lớn cũng như khắp mọi nẻo đường dẫn đến các xứ đạo đều được trang hoàng đẹp bằng những cây thông, những đèn sao, ánh đèn chiếu sáng lung linh. Đó là không gian bên ngoài. Nhưng đối với tâm hồn thì chúng con cũng cần được dọn dẹp, tô điểm lại cho đẹp để đón mừng Chúa viếng thăm. 

Xin Chúa giúp con biết noi gương Mẹ Maria, học hỏi và suy niệm Lời Chúa hằng ngày, để Lời Chúa thực sự là kim chỉ nam, biết luôn chuẩn bị tâm hồn để xứng đáng đón mừng Chúa đến.



Thứ Sáu, 20 tháng 12, 2013

Vâng theo ý Chúa



"Vâng, tôi đây là nữ tỳ của Chúa, xin Chúa cứ làm cho tôi như lời sứ thần nói." (Lc 1,38)

Vào một buổi chiều đông lạnh giá, Phun-tơn, một người đã mất đức tin và bỏ không đến nhà thờ nhiều năm, đang trong tâm trạng tuyệt vọng vì gặp nhiều vấn đề khó khăn nan giải. khi đi qua đại lộ nhà thờ chính toà của thành phố Nữu Ước, tự nhiên ông cảm thấy có một sức mạnh vô hình cuốn hút ông vào trong nhà thờ và đến quỳ trước tượng Đức Mẹ. Sau một hồi im lặng, tự nhiên Phun-tơn cầu nguyện như sau: “Lạy Mẹ Ma-ri-a, có thể chỉ một giây lát nữa thôi là con lại thay đổi ý nghĩ lúc này để tiếp tục bài bác chế diễu việc đạo đức con đang làm và quay trở lại con đường vô tín của con. Nhưng bây giờ con cảm thấy tâm hồn thật bình an, dù con đang gặp rất nhiều khó khăn. Xin Mẹ giúp con thêm đức tin”. Ngay lúc đó Phun-tơn cảm thấy một điều gì đó kỳ diệu vừa xảy ra nơi ông và biến ông trở thành một người mới: Ông đã có đức tin! Từ đó, ông luôn kết hiệp với Mẹ Ma-ri-a để làm chứng cho Chúa bằng một cuộc sống khiêm nhường, cậy trông phó thác và đầy vị tha bác ái.

Tin là chấp nhận Lời Chúa, là đi theo, là gắn bó với Thiên Chúa. Lịch sử Cứu độ bắt đầu bằng một hành vi đức tin của Abraham. Ông được gọi là “cha của những kẻ tin”. Lịch sử cứu độ thời Tân Ước cũng bắt đầu bằng hành vi đức tin của Đức Mẹ. Đức Maria được gọi là “mẹ của những kẻ tin”. Lịch sử cứu độ của mỗi người cũng phải bắt đầu bằng hành vi đức tin của người đó.

Khi tự nhận là “nữ tỳ của Chúa”, Mẹ Maria đã biểu lộ một nhân đức khiêm nhường và một lòng tin yêu sâu xa đối với Thiên Chúa. Hai tiếng xin vâng của Đức Maria như chìa khóa mở đầu cho một giai đoạn mới, thời kỳ cuối cùng của chương trình cứu chuộc của Thiên Chúa. Chúa Cứu thế đã nhập thể với lời xin vâng của Mẹ.

Lạy Chúa, nhìn lại cuộc đời của mỗi người chúng con, mỗi biến cố xảy ra đều nằm trong chương trình cứu độ của Thiên Chúa. Xin cho chúng con biết phó thác cuộc đời cho Chúa, và luôn xác tín rằng: “đối với Thiên Chúa không có gì là không thể làm được”.

Thứ Tư, 18 tháng 12, 2013

Thiên Chúa ở cùng chúng ta



Tất cả sự việc này đã xảy ra, là để ứng nghiệm lời xưa kia Chúa phán qua miệng ngôn sứ: Này đây, Trinh Nữ sẽ thụ thai và sinh hạ một con trai, người ta sẽ gọi tên con trẻ là Em-ma-nu-en, nghĩa là "Thiên-Chúa-ở-cùng-chúng-ta.” (Mt 1,22-23)
Ngày xưa, có một chú bé Phi châu tên là Emmanuel. Chú ta luôn luôn tò mò và hỏi thầy giáo vì muốn biết "Thiên Chúa nói bằng thứ tiếng nào?" Thầy giáo chỉ biết gãi đầu và nói: "Nói thật là thầy không biết". Sau đó Emmanuel đi hỏi các nhà trí thức trong làng nhưng họ cũng chẳng biết. Thế là chú ta càng lúc càng tò mò thắc mắc hơn, chú dạo quanh khắp vùng dò hỏi các bậc thức giả ở những làng khác, nhưng họ cũng chỉ biết lắc đầu mà thôi.
Tuy nhiên, Emmanuel vẫn tin chắc có người biết điều ấy. Vì thế chú lên đường đến những quốc gia và cả những đại lục khác để tìm tòi, nhưng ở đâu chú cũng chẳng nhận được câu trả lời.
Một đêm nọ sau khi bị kiệt sức vì đi quá nhiều nơi, Emmanuel đến được một ngôi làng nọ, tên là Bêlem. Chú cố tìm một chỗ nghỉ ngơi trong các quán trọ, nhưng tất cả các quán đầy người. Vì thế chú quyết định tìm một cái hang ngoài thành để trú đêm. Cuối cùng quá nửa đêm chú mới tìm được một cái hang. Nhưng khi bước vào hang, chú nhận ra chiếc hang đã có một đôi vợ chồng và một hài nhi đang trú ngụ.
Nhìn thấy chú, bà mẹ trẻ liền nói: "Hân hạnh đón chào Emmanuel, chúng ta đang mong chờ con".
Chú bé quá sửng sốt! làm sao bà này biết tên chú? Và chú càng ngạc nhiên hơn khi nghe bà ấy nói: "Đã từ lâu, con đi tìm kiếm khắp thế giới để hỏi xem Thiên Chúa nói bằng thứ tiếng nào. Giờ đây hành trình của con kể như đã đến đích, đêm nay chính mắt con đã thấy được Thiên Chúa nói bằng thứ tiếng nào. Ngài nói bằng "ngôn ngữ của tình yêu" "Thiên Chúa quá yêu thương thế gian đến nỗi đã yêu thương thế gian ban cho Con Một của Ngài” (Ga 3,16)
Trái tim Emmanuel trào dâng niềm xúc động, chú vội quỳ gối xuống trước hài nhi và mừng rỡ khóc lên. Giờ đây chú đã biết rằng Thiên Chúa nói bằng thứ tiếng của tình yêu, thứ tiếng mà mọi người bất cứ dân tộc hay thời đại nào cũng có thể hiểu được.
Và thế là Emmanuel ở lại đó vài ngày giúp đỡ Đức Maria và Thánh Giuse. Sau đó đến lúc chú phải chia tay để đi loan báo "Tin mừng" cho mọi người, đó là thứ ngôn ngữ Chúa dùng: Thiên Chúa nói bằng thứ tiếng của tình yêu.
Dù cho con người có chối bỏ tình yêu thương của Thiên Chúa, thì Thiên Chúa vẫn luôn yêu thương con người, Ngài không bỏ rơi con người nhưng còn hứa ban Đấng Cứu Thế để cứu chuộc con người.
Lạy Chúa Giêsu, Chúa đã đến và ở cùng chúng con. Xin cho mỗi người chúng con biết dành cho Chúa một chỗ xứng đáng trong tâm hồn để đón Chúa. Để được như vậy chúng con cần loại bỏ những thứ không cần thiết, những thứ ngổn ngang trong tâm hồn để qua đó, tiếng nói của Thiên Chúa cũng được vang vọng nơi trái tim của con người.

Chủ Nhật, 15 tháng 12, 2013

Thầy có đúng là Đấng phải đến không ?



Thứ Bảy, 14 tháng 12, 2013

Nhận ra Chúa



“Thầy nói cho anh em biết: ông Ê-li-a đã đến rồi mà họ không nhận ra, lại còn xử với ông theo ý họ muốn. Con Người cũng sẽ phải đau khổ vì họ như thế” (Mt 17,12)
Vào buổi sáng nọ, người thợ giầy thức dậy sớm. Anh quyết định sửa soạn chiếc xưởng nhỏ của anh cho tươm tất rồi vào phòng chờ vị khách quý. Và người khách đó không ai khác là Chúa, bởi vì tối qua trong giấc mơ, ngài đã hiện ra và báo cho anh biết ngài sẽ đến thăm anh trong ngày hôm sau.
Người thợ giầy ngồi đợi, tâm hồn tràn ngập hân hoan. Khi những tia nắng vừa rọi qua khung cửa, anh đã nghe được tiếng gõ cửa. Lòng anh hồi hộp, sung sướng, hẳn là Chúa đến. Anh ra mở cửa. Thế nhưng người đang đứng trước mặt anh không phải là Chúa mà là người phát thư.
Sáng hôm đó là ngày cuối đông cái lạnh đã khiến mặt mũi, tay chân người phát thư đỏ như gấc. Người thợ giầy không nỡ để người phát thư run lẩy bẩy ngoài cửa. Anh mời ông ta vào nhà và pha trà mời khách. Sau khi đã được sưởi ấm người phát thư đứng dậy cám ơn và tiếp tục công việc.
Người thợ giầy vào phòng khách chờ Chúa. Nhìn ra cửa sổ anh thấy có một em bé khóc sướt mướt trước cửa nhà. Anh gọi nó lại hỏi cớ sự. Nó mếu máo cho biết đã lạc mất mẹ và không biết đường về nhà. Người thợ giầy lấy tờ giấy viết vài chữ để trên bàn báo cho người khách quí mình phải đi ra ngoài.
Nhưng tìm đường dẫn đứa bé về nhà đâu phải là chuyện dễ và nhanh chóng. Mãi đến chiều tối anh ta mới tìm thấy nhà đứa bé,và khi anh về đến nhà thì phố xá đã lên đèn.
Vừa bước vào nhà anh thấy có người đang đợi nhưng không phải là Chúa mà là một người đàn bà với dáng tiều tụy. Suốt mấy ngày bà đã không có gì bỏ bụng. Vì bị đói như thế cho nên bà cũng không còn sữa cho con bú. Anh thợ giầy tận tụy lo lắng cho cả hai mẹ con.
Công việc xong xuôi thì đã quá nửa đêm. Mệt quá anh để nguyên quần áo và lên giường ngủ.
Thế là một ngày đã qua mà chưa thấy Chúa đến, nhưng đột nhiên trong giấc ngủ người thợ giày nghe thấy tiếng Chúa nói với anh:
- Cám ơn con đã dọn trà nóng cho ta uống. Cám ơn con đã dẫn đường cho ta về nhà. Cám ơn con đã săn sóc ủi an ta. Cám ơn con đã tiếp đón ta trong ngày hôm nay.
Hằng ngày, Chúa vẫn đến với chúng ta qua hình ảnh của tha nhân. Tha nhân là ai ? Họ ở đâu ? Làm thế nào tìm được họ ?  Thưa, họ là mọi người ở quanh chúng ta, chúng ta có thể tìm thấy dễ dàng, có thể động chạm đến họ.  Nếu chúng ta hỏi Chúa Giêsu: người khác hay tha nhân là ai ? Chúa Giêsu sẽ trả lời ngay :”Tha nhân chính là Ta” bởi vì Ngài đã khẳng định :”Sự gì ngươi làm cho một người bé mọn nhất vì danh Ta, là làm cho chính Ta vậy” (Mt 25,40).

 Lạy Chúa xin cho con nhận ra Chúa trong cuộc đời con, nhất là nơi những anh chị em bất hạnh những người bị gạt ra bên lề xã hội, vì Chúa nói: “