"Khi
đã làm tất cả những gì theo lệnh phải làm, thì hãy nói: chúng tôi là những đầy
tớ vô dụng, chúng tôi đã chỉ làm việc bổn phận đấy thôi." (Lc
14,10)
Ngày càng thêm nhiều người
gia nhập tu viện, và vì thế cần phải xây dựng một ngôi nhà lớn hơn. Một thương
gia viết tấm séc một triệu đôla và trao cho tu viện trưởng. Thầy cầm và nói: “Được. Tôi nhận”.
Người thương gia lộ rõ vẻ
bất mãn. Một triệu đôla là một món tiền lớn, song Thầy chẳng buồn nói một lời
cám ơn!
-“Đó là tấm séc một triệu đôla, thưa Thầy!”
-“Vâng, tôi biết.”
- “Dù tôi là người giàu có, song một triệu đôla vẫn không phải là một món
tiền nhỏ đối với tôi, thưa Thầy!”
- “Anh muốn tôi cám ơn anh à?”
- “Lẽ ra phải thế.”
- “Sao tôi phải cám ơn nhỉ? Chính người cho mới phải biết ơn chứ!”
Thầy nói.
Tâm lý thường tình của con
người “Có qua, có lại, mới toại lòng nhau”. Khi ta làm việc gì cho ai thì cũng mong
người đó có lời cảm ơn, đáp lễ. Thế nhưng, có lần Chúa Giêsu đã nhắc nhở chúng
ta: “Khi ông dọn tiệc, ông hãy mời những người nghèo khó,
tàn tật, què quặt và đui mù, thì ông sẽ được phúc, bởi họ không có gì đền ơn
cho ông”.
Bài Tin Mừng
hôm nay, Chúa muốn chúng ta hãy đi xa hơn nữa. Đó là khi chia sẻ hay phục vụ
anh em thì chúng ta coi đó là bổn phận. Vì chưng, những thứ mà ta có được như trí
óc thông minh, sức khỏe, năng khiếu, công ăn việc làm tốt đẹp, tất cả đều là ân
huệ do Chúa thi ân giáng phúc cho ta.
Lạy Chúa Giêsu, xin giúp con biết khiêm nhường, nhìn nhận
mình là người nhỏ bé trước mặt Chúa, để con biết lắng nghe và thực hành Lời Chúa
trong đời sống hàng này, là khi làm việc
gì cho tha nhân thì con làm với tất cả tấm lòng và luôn nhớ: “Chúng tôi là
những đầy tớ vô dụng, chúng tôi đã chỉ làm việc bổn phận đấy thôi."
0 nhận xét:
Đăng nhận xét