“Tôi phải ví thế hệ này với ai? Họ
giống như lũ trẻ ngồi ngoài chợ gọi lũ trẻ khác và nói …”
(Mt 11,16)
Âu dương tử, một học giả Trung hoa
có viết câu chuyện sau:
Giáp hỏi Ất: Lấy đồng đúc thành
chuông, đẽo gỗ làm cái dùi, lấy dùi đánh vào chuông, thì tiếng kêu phát ra đó
do gỗ hay do đồng?
Ất đáp: Lấy dùi gõ vào tường vách
thì không kêu, mà gõ vào chuông lại kêu, vậy tiếng kêu do bởi đồng.
Giáp lại hỏi: Lấy dùi gõ vào đồng
tiền bằng đồng thì không kêu, vậy có chắc tiếng kêu là do đồng chăng?
Ất đáp: Đồng tiền đặc, cái chuông
rỗng, vậy tiếng kêu phát ra là do các vật mỏng.
Giáp hỏi tiếp: Lấy gỗ, lấy đất
sét khoét làm chuông, đánh lên đâu có boong boong, thế thì có chắc gì tiếng kêu
phát ra là do đồ vật rỗng?
Cuộc tranh luận nếu cứ đà ấy sẽ
kéo dài lẩn quẩn và chẳng có câu giải đáp nào thỏa đáng, nếu họ chỉ nhìn vấn đề
một cách chủ quan, phiến diện, chỉ giải quyết vấn đề từng góc cạnh riêng rẽ.
Chúa Giê-su trách người Do Thái đương thời cố chấp, ngoan cố, tìm
mọi lý lẽ để không chấp nhận Ngài là Con Thiên Chúa. Dù thông hiểu Kinh Thánh
và chứng kiến những điều kỳ diệu Chúa Giê-su đã thực hiện như lời Kinh Thánh ấy
tiên báo, nhưng họ vẫn khước từ tin nhận Ngài. Chúa Giêsu
đã so sánh họ với những đứa trẻ trái tính nết: “tụi tôi thổi sáo cho các anh, mà các anh không nhảy múa”; “Tụi tôi hát
bài đưa đám, mà các anh không đấm ngực khóc than”.
Lạy
Chúa, nhiều khi chúng con cũng như những đứa trẻ trái tính nết, chỉ làm theo ý
riêng mình, không tìm thánh ý Chúa và thi hành ý Chúa. Xin giúp chúng con luôn
sống theo ý Chúa để chuẩn bị tâm hồn thật tốt để đón mừng mầu nhiệm Con Chúa
làm người. Amen.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét