Chúa Giêsu ngạc nhiên và nói:
"Tôi không thấy một người Ít-ra-en nào có lòng tin như thế." (Mt 8,10)
Một người
vô thần rất mê leo núi. Ngày kia trượt chân té ngã lăn từ đỉnh núi xuống. Nhưng
may thay ông bám được một cành cây nằm chơ vơ giữa đỉnh cao và vực thẳm. Giữa
lúc chỉ còn biết chờ chết, một ý nghĩ chợt đến với ông : Tại sao không gọi Chúa
đến cứu giúp. Thế là lấy hết sức lực, người vô thần la lớn : “Lạy Chúa”. Tuy
nhiên bốn bề chỉ có thinh lặng và ông chỉ nghe được tiếng dội của lời kêu van.
Một lần nữa, người vô thần lại kêu xin tha thiết hơn : “Lạy Chúa, nếu quả thật
Chúa hiện hữu thì xin hãy cứu con. Con hứa sẽ tin Chúa và dạy cho những người
khác cũng tin Chúa.” Sau một hồi thinh lặng, bỗng người vô thần nghe một tiếng
vang dậy cả vực thẳm và núi cao : “Gặp hoạn nạn thì ai cũng cầu xin như thế.”
“Không, lạy Chúa, nghìn lần không. Con không giống như những người khác. Chúa
không thấy sao, con đã bắt đầu tin từ khi nghe tiếng Chúa phán. Nào bây giờ xin
Chúa hãy cứu con đi, và con sẽ cao rao danh Chúa cho đến tận cùng trái đất.”
Tiếng ấy trả lời : “Được lắm, Ta sẽ cứu ngươi. Vậy nếu ngươi tin thì hãy buông
tay ra.” Người vô thần thất vọng thốt lên : “Buông tay ra ư, bộ Chúa tưởng tôi
điên sao !” (Trích ”Món quà giáng sinh”)
Viên đại đội trưởng trong bài Tin mừng hôm nay đã đặt trọn niềm tin vào
Chúa và được Chúa chữa lành cho người đầy tớ. Ước gì mỗi Kitô hữu chúng ta cũng có một lòng tin mạnh mẽ như thế, để
qua mọi biến cố của cuộc đời, chúng ta luôn tín thác và trông cậy vào Chúa là
Đấng luôn yêu thương và nhân ái đối với mọi người, nhất là những tâm hồn thành
tâm thiện chí.
Xin Chúa
giúp
chúng con biết chạy đến với Chúa bằng sự khiêm tốn thật sự, cùng với
lòng cậy
trông sắt son. Để nhờ đó, chúng con cũng có thể đón nhận những ơn
lành của Chúa cách trọn vẹn hơn. Amen.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét