Thứ Năm, 24 tháng 3, 2011

THỨ CHÍN THÌ NGẮM

Khi quân Giudêu đóng cây thánh giá nặng lắm, mà khiến Đ.C.G. vác đi, thì Người yếu nhọc hết sức, vác đi lâu ngã xuống đất mà quân dữ chẳng thương, lại đạp dậy, giục đi cho chóng. Sau nữa, nó sợ Người chết dọc đàng chẳng đến nơi chăng, thì nó mượn một người đi đàng vác đỡ. Khi ấy cả và thiên hạ theo mà xem, song le những người mến Đ.C.G. thì thương khóc lóc. Bấy giờ Người giở mặt lại mà rằng: "Ở con thành Giêrusalem, chớ khóc thương Ta làm chi, một khóc thương bay; cùng con cháu bay ngày sau phải khốn mà chớ". Đang khi Người còn vác thánh giá đi, thì có một bà ấy tên là Veronica, thấy mặt mũi Đ.C.G. những máu chảy ra, thì bà ấy trao khăn cho Người lọt mặt đi, hết hình tượng mặt liền in vào trong khăn ấy, rầy hãy còn ở thành Roma.

Khi ngắm bấy nhiêu sự, thì nguyện một kinh Lạy Cha, ***3 kinh Kính Mừng***.
Thương Đ.C.G. vác thánh giá nặng là tội chúng tôi. Xin cho chúng tôi được lòng ghét tội, kẻo làm khốn cho Đ.C.G. làm vậy. Amen.

0 nhận xét: