Khi quân dữ nộp Đ.C.G. cho Annát, là cha vợ Caipha làm thầy cả Giudêu, mà Đ.C.G. chịu nhiều sự khó trong nhà ấy, đoạn mới nộp cho Caipha. Bấy giờ có một người các quan, xỏ tay vào bao sắt, mà vả ngang mặt Đ.C.G. trước mặt thiên hạ. Thầy cả Giudêu nghe thấy, Đ.C.G. xưng mình là con Đức Chúa Trời, thì mắng rằng: ấy bay đã thấy nó nói lời lỗi làm vậy, còn tìm chứng nào làm chi nữa, mà chẳng giết đi cho rồi. Đêm ấy quân dữ bắt trói cánh tay Đ.C.G. vào cột đá, mà lấy khăn che mặt, đoạn mới nhổ, cùng giật tóc và râu Đ.C.G.. Lại lấy roi, cùng bên dưới hài đi, đánh ngang mặt, lại vả thâu đêm, bốn trăm lần. Đêm ấy có kẻ hỏi ông thánh Phêrô rằng: mày phải đầy tớ Giêsu chăng? Ông thánh Phêrô liền sợ, mà chối ba lần rằng:
Mình chẳng biết người ấy là ai. Đ.C.G. thương mà trở mặt ra xem ông thánh Phêrô, bấy giờ người ăn năn tội ấy lắm, ra ngoài khóc lóc, chẳng có khi đừng, trọn đời đến sớm mai gà gáy, nhớ đến tội xưa liền khóc lóc.
Khi ngắm bấy nhiêu sự, thì nguyện một kinh Lạy Cha, ***3 kinh Kính Mừng***.
Thương Đ.C.G. chịu thương khó vì chúng tôi, xin cho chúng tôi mạnh sức mà xưng đạo Đ.C.G. ra kẻo ngày nào chối chăng. Amen.
Khi ngắm bấy nhiêu sự, thì nguyện một kinh Lạy Cha, ***3 kinh Kính Mừng***.
Thương Đ.C.G. chịu thương khó vì chúng tôi, xin cho chúng tôi mạnh sức mà xưng đạo Đ.C.G. ra kẻo ngày nào chối chăng. Amen.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét