"Niềm
vui của tôi như thế là đầy đủ. Người phải lớn lên, còn tôi phải nhỏ lại."
(Ga 3,30)
Trong tập
hồi ký của Albrecht Durer, một nhà họa sĩ tài ba và rất nỗi tiếng người Pháp đã
ghi lại sự việc sau đây:
Khi Albre
Durer khởi sự tiến thân với nghề họa sĩ, ông đã kết nghĩa thân thiết với một
người học trò cũng nghèo như ông. Hai người đồng ý thỏa thuận với nhau là người
học trò nghèo sẽ tận tụy với công việc lao động tay chân để hổ trợ Durer trong
khi ông tiếp tục học và thực thi nghề vẽ, sau khi Durer thành công sẽ vẽ và hỗ
trợ lại để bạn ông tiếp tục học ngành họa. Nhưng tới ngày Durer thành công đỗ
đạt thì tiếc thay hai bàn tay của bạn đã trở nên chai đá vì công việc nặng
nhọc, không sao cầm bút vẽ được nữa.
Một hôm,
khi Durer nhìn bạn chấp tay lặng lẽ cầu nguyện, một tư tưởng thoáng qua trong
tâm trí ông. “Tôi đã không thể nào làm
cho đôi bàn tay bạn trở nên mềm mại để cầm bút vẽ được nữa nhưng tôi có thể
diễn tả lòng biết ơn của tôi đối với bạn đã không ngại vất vả làm lụng để giúp
tôi ăn học thành tài như ngày nay, tôi biết tôi sẽ phải làm gì. Tôi sẽ vẽ đôi
bàn tay đang chắp lại cầu nguyện của bạn”, và đó là hoàn cảnh gợi ý cho tác
phẩm danh tiếng nhất của Albrect Durer, bức họa “Bàn Tay Cầu Nguyện”.
Người bạn đã làm cho bản thân mình lu mờ đi để hình ảnh, cuộc đời,
và sự nghiệp của Albrecht Durer được sáng lên.
Cũng vậy, ông Gioan Tẩy giả cũng là người đi trước dọn đường cho Chúa đến.
Ngài lặng lẽ dâng trọn cuộc đời mình mở đường cho Chúa đến, để mọi người được
phúc chiêm ngắm vinh quang Thiên Chúa tỏ hiện nơi Chúa Giêsu Đấng Cứu Thế.
Lạy Chúa Giêsu, xin cho chúng con biết nhỏ
lại trong những đam mê, ích kỷ của mình để nhờ đó hình
ảnh Chúa Kitô được lớn lên trong chúng con.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét