"Chúa Giêsu xem thấy dân chúng đông đảo thì động lòng thương xót họ."
(Mc 6,34)
Mẹ Têrêsa
Calcutta thuật lại một câu chuyện như sau:
Một hôm,
có một cặp vợ chồng trẻ đến thăm tu viện và trao tặng cho chúng tôi một khoản
tiền lớn, bảo là để đóng góp vào chi phí mua thức ăn cho những người nghèo.
Ở
Calcutta, mỗi ngày dòng Nữ Tử Bác Ái Truyền Giáo chúng tôi phải cung cấp lương
thực cho 9 ngàn người. Bởi đó không lạ gì, hai bạn trẻ này muốn dùng khoản tiền
họ tặng vào mục tiêu trên.
Thấy họ
còn quá trẻ, tôi tò mò hỏi:
- Hai con
có thể cho mẹ biết, tiền đâu mà hai con có nhiều thế?
Họ trả
lời:
- Chúng
con vừa cưới nhau được hai ngày. Chúng con quyết định không may đồ cưới, cũng
không tổ chức linh đình; mà dùng tiền đó giúp những người kém may mắn hơn chúng
con.
Mẹ Têrêsa
hỏi tiếp:
- Ở Ấn Độ,
không có quần áo cưới và tiệc cưới là điều nhục nhã. Tại sao chúng con lại
quyết định táo bạo như thế, việc này làm phật lòng cha mẹ và họ hàng?
Họ thưa:
- Chúng con yêu nhau và muốn tặng nhau món quà
cưới đặc biệt. Chúng con muốn khởi đầu cuộc chung sống, bằng một hy sinh mà cả
hai cùng đóng góp vào.
Thấy đám đông lầm than vất vưởng, như bầy chiên không
người chăn dắt, Chúa Giêsu đã chạnh lòng thương. Ngài động lòng thương vì thấy
họ thiếu thốn: thiếu vật chất và nhất là thiếu tinh thần. Việc đầu tiên Ngài
làm là “Ngài bắt đầu giảng dạy họ nhiều điều”.Tiếp đến, Ngài đã hóa bánh ra nhiều
từ 5 chiếc bánh và 2 con cá để phân phát đầy đủ cho trên năm ngàn người ăn no
nê mà vẫn còn dư đầy.
Lạy Chúa Giêsu, biết bao nhiêu người đang sống gần bên
con đau khổ vì nghèo đói và bệnh tật. Xin cho con nhìn thấy họ và biết chạnh
lòng thương xót họ như Chúa. Xin giúp con nhận ra Chúa đang hiện diện trong họ
và cho con biết xả thân giúp đỡ họ.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét