"Con lạc
đà chui qua lỗ kim còn dễ hơn người giàu có vào Nước Trời." (Mt
19,24)
Người kia mua của người láng giềng một mảnh đất. Khi đào đất để đổ
nền nhà, người đó tìm được một hũ vàng. Vốn là người lương thiện và thành thật,
anh mang hũ vàng qua nhà người láng giềng và nói: “Đây là hũ vàng tôi
tìm thấy trong mảnh đất ông đã bán cho tôi. Tôi mua đất chứ không mua hũ vàng.
Vậy tôi xin trả lại hũ vàng cho ông.” Người láng giềng cũng lương
thiện không kém. Ông không nhận hũ vàng và giải thích như sau: “Khi bán
miếng đất cho anh, tôi đã có ý định bán tất cả những gì chứa trong đó. Vậy hũ
vàng là của anh.” Hai bên cứ nhường nhau mãi cho đến tối mà vẫn chưa
có ai chịu nhận hũ vàng. Rốt cuộc cả hai đồng ý tạm ngưng tranh luận, hẹn hôm
sau bàn tiếp.
Nhưng qua một đêm trằn trọc suy nghĩ, họ đã bị con quỷ tham lam
nhập vào lúc nào không hay. Sáng hôm sau hai người gặp lại. Người mua đất liền
nói: “Tôi đã suy nghĩ kỹ lại thì thấy lời ông nói hôm qua quả là chí
lý: Tôi đã mua đất của ông, tất nhiên mọi sự trong mảnh đất ấy đều thuộc về
tôi.” Người láng giềng cãi: “Không phải thế. Hôm nay tôi đã
xét kỹ thì thấy lời hôm qua rất xác đáng: anh không thể nào mua món đồ nào mà
chính anh không có ý định mua. Anh chỉ mua đất chứ không mua vàng, anh hãy trả
lại hũ vàng cho tôi.”
Hai người cãi nhau dữ dội. Từ đó họ không còn là láng giềng tốt
của nhau mà trở thành thù địch của nhau.
Của cải
vật chất không phải là điều xấu, nhưng nó có giá trị đích thực khi ta biết dùng
của cải mình có mà mua lấy anh em bạn hữu, biết mở rộng tấm lòng, hy sinh giúp
đỡ những người khó khăn, bất hạnh trong cuộc sống.
Lời Chúa hôm nay nhắc nhở con đừng tham lam để được vào Nước Trời. Lòng tham như cái đà cản trở
ta tiến vào Nước Trời. Lòng tham đẩy con xa rời tình thương của Chúa và tình
nghĩa anh em.
Lạy Chúa, xin dạy con biết dùng những của cải hay khả năng Chúa
ban để làm sáng danh Chúa. Đồng thời, giúp con ý thức rằng tất cả những gì con
đang có đều do bởi Chúa, để đời con luôn nói lên lời tạ ơn Chúa và khiêm tốn
trước Chúa.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét