“Sao
anh thấy cái rác trong mắt của người anh em, mà cái xà trong con mắt của mình
lại không để ý tới?… Lấy cái xà khỏi mắt anh trước đã, rồi anh sẽ thấy rõ, để
lấy cái rác ra khỏi mắt người anh em.” (Mt 7,3.5).” (Ga 6,58)
Đọc Tam quốc, ai cũng nhớ đoạn
một lần Tào Tháo thua trận. Cùng một số tân
binh chạy đến một khu rừng vắng thì trời sắp tối. Tào Tháo và đám bại
quân vừa đói lả vừa kiệt sức, tất cả lần theo ánh đèn đang leo lét phía xa xa,
thì gặp được một nóc nhà. Sau nhiều đắn đo thận trọng, Tào Thào bèn trình bầy
hoàn cảnh thật của mình và xin được tá túc qua đêm. Gia chủ vui mừng và lấy làm
vinh dự được đón tiếp, rồi sau đó, cùng gia đình chọn nơi cho Tháo và tùy tùng
nghỉ ngơi.
Đang nghỉ ngơi, Tháo
chợt nghe : Trói nó lại. Tháo liền giật bắn cả người. Lại nghe tiếp : Giết nhỏ
hay lớn. Có tiếng đáp lại : Giết lớn. Thế là Tháo lập tức vùng dậy và cùng với
quân lính giết hết cả nhà gia chủ. Khi giết xong hết, mới té ngửa vì biết mình
đã lầm lẫn ghê gớm. Thì ra, gia chủ đang cùng người nhà trói con heo lớn để
giết thịt đãi khách, nhưng Tháo lại cho rằng, họ đang muốn trói và giết chính
mình, nên đã ra tay trước. Một xét đoán sai lầm gây hậu quả kinh khủng.
Chúa dạy ta đừng vội xét đoán người anh em. Lý do: thói thường
nhìn người khác chỉ thấy điều xấu, còn nhìn chính mình thì chỉ thấy điều tốt.
Vì thế, trước khi sửa lỗi người khác, hãy sửa lỗi mình trước. Có lẽ ai cũng
thấy được ta chẳng bao giờ sửa cho hết các thói hư tật xấu của mình, do đó, ta
chẳng khi nào dám sửa lỗi anh em, khi không cần thiết.
Lạy
Chúa, con thật bất công và lỗi bác ái khi xét đoán người anh em mà con không ưa
thích. Xin Chúa tha thứ cho con. Xin giúp con nhớ rằng con không được quyền xét
xử ai. Amen.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét