“Đức Giê-su hỏi ông Si-môn Phê-rô: "Này anh Si-môn, con
ông Gio-an, anh có mến Thầy hơn các anh em này không?...” (Ga 21,15)
Một cậu
trai Ấn Độ muốn làm người hùng, nên cậu phải học săn thú, đánh cá và bán cung.
Rồi ngày
quan trọng đã đến cậu bé phải làm cái cung tên cho mình. Đó là công việc đòi kỹ năng và lòng kiên nhẫn, và
chỉ một người duy nhất thực hiện từ đầu chí cuối. Khó nhất là việc chọn được
cây gỗ tốt. Tới ngày đã định đi chọn gỗ, cha cậu dặn hai lời:
- Thứ nhất, một khi qua cây nào rồi, thì đừng
bao giờ nghĩ tới nó nữa.
- Thứ hai, khi đã quyết chí chọn rồi, thì
đừng đổi ý.
Sáng sớm,
cậu ta lên đường. Cậu sục sạo và quan sát kỹ hết cây này sang cây khác. Đã gần
đến bên kia bìa rừng, không còn bao nhiêu cây nữa, vì vậy buộc cậu phải chọn.
Nhưng khi
vác một cây non về nhà, cha cậu bảo cây ấy chưa hẳn là tốt nhất. Cha cậu hỏi
cậu đã gặp những gì và học được những gì ngày hôm đó. Nghĩ ngợi một hồi, cậu
nói: “Bố ạ, con học được rằng một khi đã
chọn rồi, thì khó lòng mà thay đổi.”
Kinh
nghiệm trong cuộc sống, khi quyết định làm một việc gì chúng ta cần suy nghĩ,
tính toán thật kỹ, đừng để quyết định rồi mà thay đổi thì thật bất lợi, vì có
những chọn lựa chúng ta phải chấp nhận suốt đời, và có những chọn lựa mang lại
cho ta hạnh phúc. Cũng vậy, đối với người Kitô hữu đã chọn Chúa là gia nghiệp,
là hạnh phúc và là con đường để bước theo. Thế nhưng chọn lựa ấy không phải lúc
nào cũng dễ thực hiện. Chúa Giêsu ba lần chất vấn Phêrô: “con có yêu mến Thầy hơn những người này không?”. Đó cũng là câu
hỏi cho mỗi người chúng ta trong hành trình theo Chúa. Điều kiện để làm môn đệ
và chu toàn sứ mạng là tình yêu, vì nó có sức mạnh nối kết và biến đổi con
người.
Xin thắp lên trong con ngọn lửa của lòng yêu mến Chúa,
để con sẵn sàng chia sẻ tình yêu ấy cho những người con gặp gỡ.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét