“Khi
cầu nguyện anh em đừng lải nhải như dân ngoại.” (Mt 6,7)
Chiều muộn,
một anh nông dân nghèo trên đường từ chợ phiên về nhà chợt nhận ra rằng mình
không đem theo sách kinh nguyện. Chiếc xe kéo của anh đang lăn bánh giữa một
khu rừng và anh lo âu rằng ngày hôm nay của mình sẽ trôi qua mà chẳng có kinh
nguyện nào cả.
Vì thế,
anh thưa lên với Chúa: “Lạy Chúa, con đã
làm một điều thật tệ hại. Sáng nay con ra khỏi nhà mà không nhớ mang theo sách
kinh nguyện, trí nhớ con lại tồi đến nỗi con chẳng có thể đọc suông một kinh
nào nếu không có sách. Vậy, con chỉ còn có cách này: Con sẽ đọc chậm rãi bảng
chữ cái ABC... năm lần, và vì Chúa biết rõ hết mọi kinh, xin Chúa tự xếp các
chữ ấy thành những kinh mà con không thể nhớ. Vậy nhé!”
Và Chúa
nói với các thiên thần của Ngài: “Trong
số tất cả những kinh nguyện mà Ta nghe hôm nay, rõ ràng đây là lời cầu nguyện
tuyệt vời nhất, bởi vì nó đến từ một tấm lòng đơn sơ chân thành.”
Cầu nguyện là nói chuyện với Thiên Chúa, tâm tình với Thiên Chúa, vì thế
chúng ta cần phải cầu nguyện với tấm lòng đơn sơ chân thành xuất phát từ trái
tim. Để làm điều này, chúng ta cần có những giây phút tĩnh lặng để lắng nghe, đối
thoại và hiệp thông với Thiên Chúa.
Lạy Chúa, xin giúp con biết dành thời gian trong ngày để thinh lặng và cầu
nguyện với Chúa, qua đó con được kết hợp mật thiết với Chúa trong từng ngày.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét