Hôm ấy, trời vừa rạng
đông, ông hoàng nói với tên đầy tớ :”Xem chừng anh mơ ước giầu có lắm. Vậy từ
giờ này cho đến lúc mặt trời lặn, anh có sức ngần nào thì cứ chạy. Tất cả những
ruộng vườn, ao cá anh chạy vòng quanh được, ta cho anh hết”.
Anh vui sướng quá !
Cha chết sống dậy cũng không bằng. Anh liền cắm đầu chạy, chạy vùn vụt như Hạng
Vũ trên con ngưa Ô-Truy. Chín mười tiếng đồng hồ qua, chàng làm chủ được mấy
cánh đồng bao la bát ngát. Chàng vừa dừng chân, thì một hồ cá mênh mông với mặt
nước trong ngần huyền ảo phán chiếu ánh mặt trời đã xế chiều. Chàng lại chạy tiếp. Sau cùng, màn đêm buông rơi. Chàng
hổn hển quay bước trở về, để làm bậc tỷ phú với “Ruộng vườn cò bay thẳng cánh,
ao hồ mặc sức cá đua”.
Nhưng vừa bước chân
vào ngưỡng cửa, chàng ngã lăn xuống bất tỉnh. Vợ con vội vàng thuốc thang săn
sóc… Nhưng vô hiệu. Nhà tỷ phú đã trút linh hồn sau một ngày dài lao lực quá
mức. Người ta đào cho chàng một chỗ nghỉ trong lòng đất, vừa dài, vừa rộng,
nhưng không quá ba tấc đất.
Đó là kết cục của một
con người ham mê tiền của, để nó sai khiến như một tên nô lệ, phải vắt cạn kiệt
sức lực cho tới chết, mà không được mảy may hưởng dùng.
Lạy
Chúa, Chúa biết chúng con cần tiền của để nuôi sống bản thân và gia đình; và
Chúa cũng biết tiền của có thể tác hại chúng con thế nào. Xin đừng để chúng con
trở thành nô lệ cho tiền của; xin giúp chúng con biết ra công làm việc không phải
vì tiền của chóng qua nhưng để đạt tới hạnh phúc vĩnh cửu. Amen.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét