“Cha của anh, Đấng thấu suốt những gì kín đáo, sẽ
trả lại cho anh.” (Mt 6,18b)
Một vị ẩn
tu sống đơn độc trên ngọn núi cao. Ngày đêm ông ăn chay cầu nguyện. ông ăn chay
rất nghiêm ngặt và cầu nguyện rất tha thiết. Để thưởng công, Chúa cho xuất hiện
một ngôi sao trên đầu núi. Khi ông ăn chay và cầu nguyện ít, ngôi sao mờ đi.
Khi ông ăn chay nhiều và cầu nguyện nhiều thì ngôi sao càng sáng lên. Một hôm
ông muốn leo lên đỉnh cao nhất của ngọn núi. Khi ông chuẩn bị lên đường thì một
bé gái trong làng đến thăm và ngỏ ý muốn đi cùng ông. Thầy trò hăng hái lên
đường. đường càng lên càng dốc càng khó đi. Mặt trời càng lúc càng nóng gắt. Cả
hai Thầy trò ướt đẫm mồ hôi và cảm thấy khát nước. Nhưng không ai dám uống. Em
bé không dám uống trước khi Thầy uống. Vị ẩn tu không dám uống vì sợ mất công
phúc trước mặt Chúa. Nhưng nhìn thấy bé gái mỗi lúc mệt thêm, Thầy ẩn tu thấy
thương, nên mở nước ra uống. Lúc ấy cô bé mới dám uống. Uống nước xong, cô bé
mỉm cười rất tươi và cám ơn Thầy. Thầy ẩn tu len lén nhìn lên đầu núi. Thầy sợ
ngôi sao biến mất vì Thầy đã không biết hãm mình. Nhưng lạ chưa, trên đầu núi
Thầy thấy không phải một mà có đến hai ngôi sao xuất hiện. Thì ra, để thưởng
công vì Thầy biết nghĩ đến người khác, Chúa đã cho xuất hiện một ngôi sao nữa,
sáng không kém gì ngôi sao kia.
Theo thói đời
thường mỗi khi làm điều tốt, sống đạo đức tốt, người ta hay phô trương để người
khác nhận biết việc họ làm. Thế nhưng, đối với Thiên Chúa, Ngài là Đấng thấu suốt
mọi sự, Ngài biết rõ chúng ta làm gì và cần gì.
Xin Chúa giúp
con nhận ra Chúa là Đấng
thấu suốt những gì kín đáo, để con biết ý thức hơn mỗi khi con làm việc tốt, việc thiện là làm sáng danh Chúa, để con luôn chu toàn bổn phận làm con
Thiên Chúa, qua đó được Chúa chúc phúc không những đời này mà cả đời sau, được
nghe tiếng Chúa nói: “Đây là con yêu dấu của Cha. Cha
hài lòng về con.”
0 nhận xét:
Đăng nhận xét