"Lúa chín đầy đồng mà thợ gặt lại ít. Vậy anh
em hãy xin chủ mùa gặt sai thợ ra gặt lúa về." (Lc 10,2)
Người
ta hỏi một nữ tu, có phải đức khó nghèo là một đức toàn thiện không. Bà trả
lời: “Đây là đức toàn thiện nhất cho ai mong muốn. Ai chịu đựng nó thì đau khổ
thể xác nhưng tâm hồn bình an; bởi vì, cũng giống như giặt áo quần, muốn áo
quần sạch phải vò, phải vắt thật mạnh thì tâm hồn muốn được vững mạnh phải tự
nguyện sống khó nghèo.”
Người
ta kể về viện phụ Nê-ta, môn đệ của viện phụ Xin-ven, rằng: Khi sống ở núi
Si-nai, ngài dùng chừng mực cho các nhu cầu cần thiết của thể xác; nhưng khi
ngài làm giám mục Pharan, ngài sống khổ hạnh nhiều hơn. Môn đệ ngài hỏi: “Thưa
cha, khi sống trong sa mạc, cha đâu giữ nghiệm nhặt như thế này?” Ngài trả lời:
“Xưa kia ở sa mạc, vì sống trong khó nghèo và tâm hồn bình an nên cha muốn thể
xác mình không bệnh tật và không đi tìm cái mình không có. Nhưng bây giờ, cha
sống giữa thế gian với những yêu cầu của nó, ngay cả khi cha bệnh, cha cũng sẽ
có người đến săn sóc để địa vị người tu sĩ của cha không bị suy giảm.”
Lời Chúa hôm nay thuật lại việc Chúa
Giêsu chọn thêm bảy mươi hai người và sai các ông ra đi với lệnh truyền: "Lúa chín đầy đồng mà thợ gặt thì ít;
vậy các con hãy xin chủ ruộng sai thợ đến gặt lúa của Người" (Lc 10,2).
Chúa
mời gọi người môn đệ phải có thái độ sống
thanh thoát với của cải, với tiện nghi trần gian: “Này Thầy sai anh em đi
như chiên con đi vào giữa bầy sói. Ðừng mang theo túi tiền, bao bị, giày dép”. Đừng
vì tham lam mà ảnh hưởng bước đi truyền giáo. Đừng để những quyến luyến của cải làm trật hướng đi theo
Chúa.
Xin Chúa giúp chúng con
luôn sống thanh thoát, không bon chen, không vụ lợi, nhưng luôn sống cao đẹp để
làm chứng cho Tin mừng của Chúa.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét