“Hãy yêu mến Chúa là Thiên Chúa
ngươi hết lòng, và yêu thương kẻ khác như chính mình ngươi." (Mt
22,37.39)
Một buổi sáng cuối tháng 7 năm
1941 tại trại tập trung Oswiccim của Đức quốc xã, có một người vượt ngục, 10
người khác bị xử thay vào. Các nạn nhân run rẩy bước ra, đứng không vững, khiếp
đảm, không dám kêu la, trừ một người kêu ré lên ”Ôi vợ và các con tôi”.
Hàng trăm dãy tù nhân xếp hàng
dài im thin thít, hú hồn vì chưa phải tên mình, không một ai dám cựa quậy. Bỗng
từ dãy tù nhân bên trái, một người gầy guộc rời hàng bước về phía viên trưởng
trại. Mọi người nín thở : chuyện chưa từng có ! Viên trưởng trại đặt tay lên
súng:
- Anh muốn gì ?
- Tôi muốn chết thay một người
trong bọn họ.
Viên trưởng trại sửng sốt. Y
tưởng mình nghe lầm. Nhưng không, người kia thực sự xin được chết thay cho kẻ
có vợ và các con đang đợi ở nhà. Sau mấy câu gượng gạo, viên trưởng trại nhượng
bộ, chấp nhận lời yêu cầu. Kẻ tình nguyện đó là Maximilien Kolbe, một linh mục
công giáo. Cha đã được Đức Thánh Cha Gioan Phaolô II phong thánh ngày
10.10.1082 tại Rôma. (Trích ”Phúc”)
Tình nguyện chết thay cho người bạn tù, Cha Maximilien Kolbe đã chứng minh tình yêu đối với
Thiên Chúa, như Thánh Gioan Tông đồ đã nói: “Nếu ai nói: Tôi yêu mến Thiên Chúa mà lại ghét anh em mình, người ấy là
kẻ nói dối; vì ai không yêu thương người anh em mà họ trông thấy, thì không thể
yêu mến Thiên Chúa mà họ không trông thấy. Đây là điều răn mà chúng ta nhận được
từ nơi Người: ai yêu mến Thiên Chúa, thì cũng yêu thương anh em mình” (1Ga
4, 20-21).
Lạy Chúa Giêsu, xin giúp con quyết tâm thực hành
đức mến Chúa và yêu người nhằm góp phần xây dựng một thế giới mới, thế giới
chan hòa yêu thương, chan hòa tình người.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét