Thứ Sáu, 31 tháng 10, 2014

Luật vì con người


"Trong ngày Sabbat, ai trong các ông có con lừa hay con bò rơi xuống giếng mà không lập tức kéo nó lên sao?"  (Lc 14,3)

Gilgal Zamir, người thanh niên 25 tuổi đã sát hại thủ tướng Do thái, ông Y. Rabin, khi bị toà án tại Tel Aviv kết án tù chung thân, chẳng những không để lộ bất cứ cử chỉ hối hận nào, mà còn tuyên bố : “Tất cả những gì tôi làm là cho Chúa, làm cho lề luật, làm cho dân tội Israel”. Thái độ của Gilgal Zamir đã khiến cho quan tòa nhận định: Gilgal Zamir có những khuynh hướng vị kỷ, nhìn thế giới chỉ dưới hai màu trắng đen mà thôi ; anh ta là sản phẩm của một nền giáo dục không quan tâm đủ đến những giá trị nhân bản và đạo đức cần mang lại cho người trẻ hiện nay. (Trích "Mỗi ngày một tin vui"

Câu truyện trên đây cho chúng ta thấy Gilgal Zamir là người rất tin tưởng nơi Chúa. Anh trung thành với lề luật, anh yêu tổ quốc. Anh mến Chúa nhưng anh thiếu một trái tim yêu thương, một trái tim biết rung động trước nỗi khổ đau của người khác. Những người Do Thái thời Chúa Giêsu cũng hành xử như vậy. Họ nhân danh lề luật để đàn áp và thống trị người khác. Thiếu bác ái, việc thi hành luật chỉ còn là cái xác không hồn và là những hành động mù quáng. Thế nên, Chúa Giêsu mới nói với những người Biệt phái: "Trong ngày Sabbat, ai trong các ông có con lừa hay con bò rơi xuống giếng mà không lập tức kéo nó lên sao?"  (Lc 14,3) 

Lạy Chúa Giêsu, Luật của Chúa là luật tình thương, Luật vì con người. Xin cho chúng con biết yêu mến Luật Chúa. Xin ban cho chúng con một trái tim yêu thương, trái tim biết rung động trước nỗi đau của tha nhân. Để khi thi hành luật, chúng con biết đem tình yêu vào trong luật đó. Amen

Thứ Năm, 30 tháng 10, 2014

Phải tiếp tục đi


"Hôm nay, ngày mai và ngày mốt, tôi phải tiếp tục đi." (Lc 13,33)

Hạnh các Thánh Tử Đạo Việt-Nam kể lại rằng:

Ông Trùm Đích và con rể là ông Lý Mỹ đều bị bắt trong cuộc bách đạo. Trước sức ép của bạo lực cũng như cám dỗ bổng lộc, cả hai ông đều thà chịu chết chứ kiên quyết khước từ không chịu đạp lên Thánh Giá. Sau khi 2 lần tự nguyện chịu đòn thay cho nhạc phụ đã già yếu, ông Lý Mỹ đối diện với quan quân, mạnh dạn tuyên xưng Đức Tin:

“Thưa quan lớn, tôi đã suy xét và tin nhận Đạo Công Giáo là Đạo thật nên tôi không thể chối bỏ. Giả như có ai bảo quan lớn đạp lên đầu Đức Vua là người đã ban chức cao quyền trọng cho quan lớn, ắt hẳn quan lớn chẳng dám làm. Vậy thì tôi đây, lẽ nào lại cả gan đạp lên tượng ảnh Thiên Chúa mà tôi hết lòng thờ kính?”

Cô con gái tên Mỹ mới 12 tuổi, vào thăm ông Lý Mỹ trong ngục, đã khích lệ: “Xin cha hãy can đảm chịu chết vì Chúa!” Đến cậu bé Tường mới 9 tuổi cũng nói: “Cha đừng lo cho chúng con. Cha hãy an tâm vững lòng xưng Đạo và chịu chết vì Đạo!”. Cuối cùng là lời khuyên của bà vợ: “Vợ con ai mà chẳng thương tiếc, nhưng ông hãy vác Thập Giá, trung thành với Chúa cho đến cùng. Đừng lo nghĩ về mẹ con tôi!”.  (Lời Hằng Sống 8/2000)

Bài Tin Mừng hôm nay thuật lại việc Chúa Giêsu cho biết Người sẽ chịu chết ở Giêrusalem. Biết đi Giêrusalem là đi vào chỗ chết, là bước vào hiểm nguy, Chúa vẫn cứ đi. Điều này nhắc cho chúng ta thấy Chúa Giêsu, là Con Thiên Chúa, Ngài luôn vâng phục thánh ý Chúa Cha và tình yêu dành cho con người thật lớn lao. Ngài muốn con người được sống, được hạnh phúc nên Ngài đã tự nguyện chấp nhận đau khổ và chết trên thập tự để cứu chuộc con người. 

Lạy Chúa Giêsu, tình yêu Chúa dành cho chúng con thật vô bờ vô bến. Xin Chúa giúp chúng con biết vượt qua những khó khăn, thử thách trong đời để phụng sự Chúa hết lòng và hết trí khôn, hầu ngày sau chúng con được hưởng phúc viên mãn trong tình thương của Chúa.

Thứ Tư, 29 tháng 10, 2014

Cửa hẹp



"Hãy chiến đấu để qua được cửa hẹp mà vào, vì có nhiều người sẽ tìm cách vào mà không thể được." (Lc 13,24)

Một cặp vợ chồng trẻ nọ chia sẻ cho nhau nghe ước muốn có được một ngôi nhà khang trang. Một nhà tỉ phú tình cờ theo dõi câu chuyện. Với tất cả nghiêm chỉnh, ông đề nghị với họ: nếu cô vợ chịu ngủ với ông một đêm, ông sẽ tặng họ một triệu mỹ kim. Hai vợ chồng đồng ý. Nhưng khi người vợ lên đường đến với nhà tỉ phú thì người chồng cũng bắt đầu hối hận. Nhưng đã quá muộn. Sau một đêm để có một triệu mỹ kim, hai vợ chồng đã tan vỡ. Con đường dễ dãi là con đường dẫn tới hư mất. Sự thành đạt thường không đến cách ngẫu nhiên, mà là kết quả của những cố gắng và kiên nhẫn lâu dài. (Trích: Mỗi ngày một tin vui)

Ở đời không có gì thành công mà không phải trả giá bằng sự nỗ lực, bằng sự phấn đấu không ngừng. Đôi khi vì muốn đạt được điều gì đó người ta còn phải hy sinh chịu đựng để mong ngày đạt được. Để có hạt gạo thơm ngon thì người nông dân phải vất vả dải nắng dầm mưa ngoài đồng “bán mặt cho đất, bán lưng cho trời”. Thế nên, ca dao Việt Nam mới có câu: “Ai ơi bưng bát cơm đầy. Dẻo thơm một hạt, đắng cay muôn phần”.

Cũng vậy, đối với đời sống đức tin, để có tấm vé vào Nước Trời, Chúa đòi buộc ta phải dứt khoát, phải chiến đấu không ngừng, như Lời Chúa đã nói: "Hãy chiến đấu để qua được cửa hẹp mà vào, vì có nhiều người sẽ tìm cách vào mà không thể được." (Lc 13,24) 

Lạy Chúa, xin giúp chúng con biết từ bỏ những gì không cần thiết, nhất là những gì mất lòng Chúa, để chúng con có thể bước qua cửa hẹp mà vào Nước Trời. Xin cho chúng con biết dùng cuộc đời này để làm vinh danh Chúa, ngõ hầu mai sau chúng con cũng được chung hưởng vinh quang trong Nước Chúa.

Thứ Ba, 28 tháng 10, 2014

Đáp lại tiếng Chúa


"Đức Giêsu chọn lấy mười hai ông và gọi là Tông Đồ" (Lc 6, 13).

Cậu bé Sa-mu-en phụng sự Thiên Chúa và được thầy Ê-li trông nom. Một ngày kia, ông Ê-li đang ngủ, mắt ông đã bắt đầu mờ, ông không còn thấy nữa. Sa-mu-en đang ngủ trong đền thờ Thiên Chúa, nơi có đặt Hòm Bia Thiên Chúa. Thiên Chúa gọi Sa-mu-en trong đêm. Cậu thưa: "Dạ, con đây!" Rồi chạy lại với ông Ê-li và thưa: "Dạ, con đây, thầy gọi con." Ông bảo: "Thầy không gọi con đâu. Con về ngủ đi." Cậu bèn đi ngủ. Thiên Chúa lại gọi Sa-mu-en lần nữa. Sa-mu-en dậy, đến với ông Ê-li và thưa: "Dạ, con đây, thầy gọi con." Ông bảo: "Thầy không gọi con đâu, con ạ. Con về ngủ đi." Bấy giờ Sa-mu-en chưa biết Thiên Chúa, và lời Thiên Chúa chưa được mặc khải cho cậu. Thiên Chúa lại gọi Sa-mu-en lần thứ ba. Cậu dậy, đến với ông Ê-li và thưa: "Dạ, con đây, thầy gọi con." Bấy giờ ông Ê-li hiểu là Thiên Chúa gọi cậu bé vì cậu còn nhỏ. Ông Ê-li nói với Sa-mu-en: "Con về ngủ đi, và hễ có ai gọi con thì con thưa: "Lạy Thiên Chúa, xin Ngài phán, vì tôi tớ Ngài đang lắng nghe." Sa-mu-en về ngủ ở chỗ của mình.

Thiên Chúa gọi như những lần trước: "Sa-mu-en! Sa-mu-en!" Sa-mu-en thưa: "Xin Ngài phán, vì tôi tớ Ngài đang lắng nghe". Thiên Chúa phán với Sa-mu-en: "Này Ta sắp làm một điều tại Ít-ra-en mà bất cứ ai nghe nói cũng phải ù cả hai tai. Ta sẽ thực hiện mọi điều Ta đã phán về nhà Ê-li, từ đầu đến cuối. Ta vĩnh viễn kết án nhà nó vì nó biết các con nó nguyền rủa Thiên Chúa mà đã không sửa dạy chúng."
Sa-mu-en ngủ cho đến sáng, rồi mở các cửa của Nhà Thiên Chúa. Sa-mu-en sợ không dám kể lại thị kiến cho ông Ê-li. Ông Ê-li gọi Sa-mu-en và nói: "Sa-mu-en, con ơi! " Cậu thưa: "Dạ, con đây! " Ông nói: "Người đã phán với con điều gì? Thầy xin con đừng giấu thầy." Sa-mu-en kể lại cho ông mọi điều, không giấu ông điều nào. Ông nói: "Người là Thiên Chúa. Xin Người cứ làm điều Người cho là tốt lành."
Sa-mu-en lớn lên. Thiên Chúa ở với ông và Người không để cho một lời nào của Người ra vô hiệu. Toàn thể Ít-ra-en biết ông Sa-mu-en được Thiên Chúa tín nhiệm cho làm ngôn sứ của Người.
Tin Mừng hôm nay thuật lại việc Chúa Giêsu chọn các môn đệ và sai các ngài ra đi rao giảng Tin Mừng Nước Chúa. Chúa gọi đích danh từng người: Đó là ông Si-môn mà Người gọi là Phê-rô, rồi đến ông An-rê, anh của ông; sau đó là các ông Gia-cô-bê, Gio-an, Phi-líp-phê, Ba-tô-lô-mê-ô, Mát-thêu, Tô-ma, Gia-cô-bê con ông An-phê, Si-môn biệt danh là Quá Khích,16 Giu-đa con ông Gia-cô-bê, và Giu-đa Ít-ca-ri-ốt… 
Lạy Chúa, Chúa vẫn đang gọi từng người chúng con để cùng với Chúa lên đường rao giảng và làm chứng cho tình yêu của Chúa. Nhưng Chúa ơi! Sao chúng con thích đón nhận ân ban của Chúa mà lại ngại hy sinh vì Chúa. Chúng con thích xòe đôi bàn tay để nhận lãnh nhưng lại ngại trao ban. Chúng con thích cầm giữ hơn là bố thí ban ơn. Chúng con toan tính thiệt hơn. Chúng con vụ lợi. Xin tha thứ vì thói ích kỷ của chúng con. 

Xin Chúa cho chúng con có một tấm lòng quảng đại, mau mắn đáp lại lời mời gọi của Chúa. Amen.