“Nếu các ông hiểu được ý nghĩa của câu này: Ta muốn
lòng nhân chứ đâu cần lễ tế, ắt các ông đã chẳng lên án kẻ vô tội. Quả thế, Con
Người làm chủ ngày sabát” (Mt 1,7-8)
Ngày nọ Khổng Tử dẫn đệ tử từ nước Lỗ sang nước Tề. Trong đám đệ
tử có Nhan Hồi và Lộ Tử là hai môn sinh được Khổng Tử sủng ái nhất.
Thời Đông Chu, loạn lạc khắp nơi khiến dân chúng lầm than đói khổ.
Thầy trò Khổng Tử cũng có nhiều ngày nhịn đói cầm hơi. Ngày đầu tiên đến đất
Tề, Khổng Tử và các môn sinh được một người nhà giàu biếu một ít gạo. Khổng Tử
liền phân công: Lộ Tử và các môn sinh khác vào rừng kiếm củi, còn Nhan Hồi dảm
nhận việc nấu cơm.
Đang đọc sách ở nhà trên, Khổng Tử bỗng nghe thấy tiếng động ở nhà
bếp. Nhìn xuống, Ngài bắt gặp Nhạn Hồi đang mở vung xới cơm cho tay vào nắm
từng nắm nhỏ rồi bỏ vào miệng. Khổng Tử than thở: “Người học trò tín
cẩn nhất của Ta lại là kẻ ăn vụng.”
Khi Lộ Tử và các môn sinh khác trở về, Khổng Tử cho tập họp các
môn sinh lại và nói: “Bữa cơm đầu tiên trên đất Tề làm cho Thầy chạnh
lòng nhớ đến quê hương, Thầy muốn xới một bát cơm để cúng Cha mẹ. Nhưng liệu
nồi cơm này có sạch không?”
Nhạn Hồi chắp tay thưa: “Dạ nồi cơm này không sạch. Khi
cơm vừa chín con mở vung ra xem thử. Chẳng may một cơn gió tràn vào. Bồ hóng và
bụi rơi xuống làm bẩn nồi cơm. Sau đó con xới cơm bẩn ra định vất đi. Nhưng
nghĩ rằng cơm ít mà anh em thì đông. Cho nên con đã ăn phần cơm ấy. Thưa Thầy
như vậy là hôm nay con đã ăn cơm rồi.”
Nghe Nhạn Hồi nói xong, Khổng Tử lại ngẩng mặt lên trời mà than
rằng: “Chao ôi! Thế ra trên đời này có những việc chính mắt mình trông
thấy rành rành mà vẫn không hiểu được đúng sự thật. Suýt nữa Khổng Tử này trở
thành kẻ hồ đồ.”
Lời Chúa hôm
nay nhắc nhở con làm việc gì thì phải xuất phát từ cái tâm, không nên làm một
cách máy móc. Chúng ta giữ luật vì Chúa, chứ không phải vì luật.
Chúa mời gọi
con hãy biết tuân giữ lề luật nhưng cao hơn nữa, Chúa đòi hỏi con phải có lòng
ái, yêu thương tha thứ cho anh em. Nếu không có tình yêu, thì con dễ dàng kết
án, tẩy chay anh em. Xin Chúa ban cho con một tâm hồn luôn yêu thương, nhân từ
như Chúa để con biết đối xử với anh em ngày một tốt hơn, trở nên giống Chúa hơn.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét