“Nước Trời giống như chuyện chiếc lưới thả xuống biển,
gom được đủ thứ cá. Khi lưới đầy, người ta kéo lên bãi, rồi ngồi nhặt cá tốt
cho vào giỏ, còn cá xấu thì vứt ra ngoài.” (Mt 13,47-48)
Có một Bác sĩ nọ tìm đến với một vị Giám mục cao niên và tuyên bố:
"Thưa Ðức Cha, con đến để thông báo cho Ðức Cha biết con đang nghĩ đến
chuyện ra khỏi Giáo Hội, Ðức Cha nghĩ sao?".
Vị Giám mục yêu cầu ông cho biết một vài lý do khiến ông có ý định
đó. Viên Bác sĩ nhìn thẳng vào mắt vị Giám mục và nói: "Thưa Ðức Cha, Ðức
Cha nghĩ coi: Giáo Hội đã có mặt trên trần gian này 2,000 năm nay, thế mà con
người có khá hơn không?".
Vị Giám mục bình tĩnh trả lời: "Bác sĩ nói thật chí lý, nhưng
Bác sĩ hãy thử nghĩ lại: nước đã xuất hiện trên mặt đất này từ bao nhiêu triệu
năm nay, vậy mà ngày nào Bác sĩ cũng như tôi, ai cũng phải rửa tay".
Nghe thế, viên Bác sĩ thinh lặng ra về, ông không còn nghĩ đến
chuyện rời bỏ Giáo Hội nữa.
Một xã hội
có rất nhiều loại người khác nhau. Người tốt, người xấu lẫn lộn, thế nhưng
Thiên Chúa vẫn không thưởng người tốt ngay lập tức cũng như không phạt người
xấu ngay khi người đó phạm tội. Nhờ thế, chúng ta mới tồn tại và có cơ hội để
sửa đổi, vì ai trong chúng ta không một lần phạm tội. Điều quan trọng và cần
thiết là mỗi người chúng ta có biết ăn năn sám hối sau mỗi lần phạm tội hay
không. Thiên Chúa vẫn kiên nhẫn với chúng ta và chờ đợi chúng ta quay về với
Ngài. Đến ngày tận thế, Ngài sẽ phân biệt kẻ xấu và người tốt để thưởng phạt.
Lạy Chúa, xin cho chúng con biết cảm thông với những
bất toàn của người khác và giúp họ quay về với Chúa, cũng như ý thức những bất
toàn của bản thân mà chạy đến lòng thương xót Chúa.