"Hỡi kẻ
ngu dại, đêm nay người ta sẽ đòi linh hồn ngươi, thế thì những của ngươi tích
trữ sẽ để lại cho ai?" (Lc 12,20)
Một chuyện hoang đường của Nga kể rằng.
Một ông phú hộ kia khi gần chết, lòng trí chỉ nghĩ đến tiền của, thứ đã làm ông
ta bận rộn suốt đời. dùng chút sức lực còn lại, ông cố gỡ chiếc bao nhỏ đeo ở
cổ và lấy ra chiếc chìa khoá trao cho người đầy tớ gái. Ông chỉ chiếc rương nằm
trong góc nhà và ra lệnh cho cô ta lấy bọc tiền ở trong đó bỏ vào quan tài.
Khi chết xong, ông lên trời và bắt đầu
cuộc sống mới. Đứng trước chiếc bàn dài bày đủ thứ cao lương mỹ vị, ông hỏi:
Món này giá bao nhiêu?
Một xu. Người bán hàng trả lời.
Hộp cá mòi kia bao nhiêu?
Cũng thế. Một xu thôi.
Còn miếng bánh này?
Tất cả đều một xu.
Ông phú hộ mỉm cười:
Rẻ thật! Ông nghĩ thầm
Sau một hồi ngắm nghía, ông chọn một
đĩa đồ ăn. Nhưng khi ông lấy đồng tiền vàng ra trả, cô thu ngân không nhận. Cô vừa lắc đầu vừa nói với ông rằng:
Ông đã học được quá ít trong cuộc sống!
Thế nghĩa là gì? Ông phú hộ càu nhàu và gặng hỏi, đồng tiền
vàng của tôi không đủ sao?
Bấy giờ người thu ngân trả lời ông ta rằng:
"Ở đây chúng tôi chỉ nhận những tiền mà trước đây đã được
dùng vào việc giúp đỡ người khác thôi."
Câu chuyện trên đây
cho chúng ta thấy, nếu chỉ lo tích góp của cải đời này cho riêng mình thì chúng
ta sẽ bị khốn khổ đời sau.
Lạy Chúa, bài Tin mừng hôm nay
nhắc nhở con hãy lo tích góp của cải đời sau bằng những việc làm bác ái. Cụ thể, biết mở rộng tấm
lòng chia sẻ khó khăn với những người dân miền Trung trong cơn bão số 11 vừa
qua.
Lạy Chúa Giêsu, chúng
con cảm tạ Chúa vì Chúa không tính toán được-thua, lời-lỗ khi thi ân cho chúng
con. Xin cho chúng con cũng biết học nơi Chúa bài học ấy để chúng con trở nên
giàu có trước mặt Chúa. Amen.
1 nhận xét:
Hay, rất sâu sắc!
__________________
cach lam hat dieu rang muoi
Đăng nhận xét