Tôi muốn ra
đi, trở về với cha tôi và thưa người rằng: "Lạy cha, con đã lỗi phạm đến
Trời và đến cha..." (Lc 15,18-19)
Có một chàng
thanh niên chán sống nơi thôn dã, đã bỏ nhà trốn lên thành thị. Ở đó chàng đã
ăn chơi trác táng. Kiếp sống sa đọa đã đưa chàng đến chỗ thân tàn ma dại. Trong
nỗi cùng cực, chàng bắt đầu hồi tâm và nhớ lại nếp sống êm ấm trong gia đình.
Chàng quyết định trở về. Nhưng trên đường về, nghĩ mình quá bất xứng, không biết
cha mẹ có tha thứ không, nên chàng đã rẽ lối đi nơi khác. Ở đó chàng viết thư
cho cha mẹ và thú nhận tội lỗi. Chàng cũng ngỏ ý, nếu cha mẹ bằng lòng cho
chàng trở về thĩ hãy lấy chiếc áo bông treo trước cửa nhà. Mẹ chàng đã là gì?
Bà không những treo một cái áo bông, mà còn lấy tất cả áo trong nhà ra treo kín
cả dậu trước ngõ
Thiên Chúa cũng đối xử với chúng ta như thế. Phiêu lưu trong tội lỗi, chúng
ta chỉ cảm thấy chán chường thất vọng, nhưng Thiên Chúa không bao giờ thất vọng
về chúng ta. Ngài chờ đợi chúng ta từng giây từng phút. Tình Yêu của Ngài vượt
lên trên mọi tính toán, đo lường của chúng ta. Ngài thi ân cho chúng ta hơn cả
sự mong đợi và cầu xin của chúng ta. Người con hoang trong tin mừng chỉ xin
được đối xử như một người làm công trong nhà, nhưng người cha đã phục hồi anh
trong tước vị làm con. Ông đã xỏ nhẫn cho anh, mặc áo mới cho anh, và sai mở
tiệc ăn mừng.
Phải, Thiên Chúa yêu thương và tha thứ hơn cả sự chờ mong của chúng ta.
Lạy Chúa, xin giúp con biết khiêm tốn nhận
ra con người tội lỗi của mình mà quay trở về với Chúa, nhất là trong Mùa Chay
Thánh này, hầu nhận được ơn tha thứ.
Lời
Chúa: Lc 15,1-3.11-32
1 Khi ấy, tất cả các người thu thuế và các người tội
lỗi đều lui tới với Đức Giê-su để nghe Người giảng. 2 Những người
Pha-ri-sêu và các kinh sư bèn xầm xì với nhau: "Ông này đón tiếp phường
tội lỗi và ăn uống với chúng." 3 Đức Giê-su mới kể cho họ dụ
ngôn này:
11 "Một người kia có hai con trai. 12
Người con thứ nói với cha rằng: 'Thưa cha, xin cho con phần tài sản con được
hưởng.' Và người cha đã chia của cải cho hai con. 13 Ít ngày sau,
người con thứ thu góp tất cả rồi trẩy đi phương xa. Ở đó anh ta sống phóng
đãng, phung phí tài sản của mình.
14 "Khi anh ta đã ăn tiêu hết sạch, thì lại xảy ra
trong vùng ấy một nạn đói khủng khiếp. Và anh ta bắt đầu lâm cảnh túng thiếu, 15
nên phải đi ở đợ cho một người dân trong vùng; người này sai anh ta ra đồng
chăn heo. 16 Anh ta ao ước lấy đậu muồng heo ăn mà nhét cho đầy
bụng, nhưng chẳng ai cho. 17 Bấy giờ anh ta hồi tâm và tự nhủ: 'Biết
bao nhiêu người làm công cho cha ta được cơm dư gạo thừa, mà ta ở đây lại chết
đói! 18 Thôi, ta đứng lên, đi về cùng cha và thưa với người: 'Thưa
cha, con thật đắc tội với Trời và với cha, 19 chẳng còn đáng gọi là
con cha nữa. Xin coi con như một người làm công cho cha vậy.' 20 Thế
rồi anh ta đứng lên đi về cùng cha.
"Anh ta còn ở đằng xa, thì người cha đã trông
thấy. Ông chạnh lòng thương, chạy ra ôm cổ anh ta và hôn lấy hôn để. 21
Bấy giờ người con nói rằng: 'Thưa cha, con thật đắc tội với Trời và với cha,
chẳng còn đáng gọi là con cha nữa ...' 22 Nhưng người cha liền bảo
các đầy tớ rằng: 'Mau đem áo đẹp nhất ra đây mặc cho cậu, xỏ nhẫn vào ngón tay,
xỏ dép vào chân cậu, 23 rồi đi bắt con bê đã vỗ béo làm thịt để
chúng ta mở tiệc ăn mừng! 24 Vì con ta đây đã chết mà nay sống lại,
đã mất mà nay lại tìm thấy.' Và họ bắt đầu ăn mừng.
25 "Lúc ấy người con cả của ông đang ở ngoài đồng.
Khi anh ta về gần đến nhà, nghe thấy tiếng đàn ca nhảy múa, 26 liền
gọi một người đầy tớ ra mà hỏi xem có chuyện gì. 27 Người ấy trả
lời: 'Em cậu đã về, và cha cậu đã làm thịt con bê béo, vì gặp lại cậu ấy mạnh
khoẻ.' 28 Người anh cả liền nổi giận và không chịu vào nhà. Nhưng
cha cậu ra năn nỉ. 29 Cậu trả lời cha: 'Cha coi, đã bao nhiêu năm
trời con hầu hạ cha, và chẳng khi nào trái lệnh, thế mà chưa bao giờ cha cho
lấy được một con dê con để con ăn mừng với bạn bè. 30 Còn thằng con
của cha đó, sau khi đã nuốt hết của cải của cha với bọn điếm, nay trở về, thì
cha lại giết bê béo ăn mừng !'
31 "Nhưng người cha nói với anh ta: 'Con à, lúc nào
con cũng ở với cha, tất cả những gì của cha đều là của con. 32 Nhưng
chúng ta phải ăn mừng, phải vui vẻ, vì em con đây đã chết mà nay lại sống, đã
mất mà nay lại tìm thấy.'"
0 nhận xét:
Đăng nhận xét