"Bây giờ Ladarô được an ủi ở chốn này, còn
con thì chịu khốn khổ." (Lc 16,25)
Có một bạn sinh viên đã tâm sự trên Tuổi Trẻ
Online như sau:
“Dưới cái nắng của buổi trưa tháng
3, tôi đang vội vã đi bộ từ trường Đại học Nhân văn ra Thư viện Trung tâm Đại học
Quốc gia. Trên đường, một cô bé chừng 16-17 tuổi kéo tôi lại với bịch tăm tre
nhỏ xíu và nói: “Đây là sản phẩm của các em khuyết tật trường Chu Văn An, mời
chị mua ủng hộ”. Chẳng cần suy nghĩ, tôi khoát tay từ chối và vội bước đi, tự
nhủ: “Mình lạ gì mấy trò này nữa, chủ yếu là xin tiền chứ mua bán gì”. Tôi đã
không ít lần bị lừa ở phòng trọ, cũng như được bạn bè cảnh báo về mấy người
“giả mạo” này. Nhưng đi rồi, tôi vẫn cố ngoái lại nhìn xem cô bé đó còn ở đó
không? Nắng giữa trưa, tôi bịt hai lớp khăn che mặt vẫn còn thấy rát, vậy mà cô
bé tiếp tục đứng đầu trần và mời một bạn sinh viên khác và người ấy đã mua. Tôi
thấy mình xấu hổ. Tôi nhớ thầy tôi từng nói: “Biết có thể bị lừa vì những người
giả bộ bị móc túi, lỡ đường để xin tiền nhưng thầy vẫn cho. Biết đâu gặp người
cần giúp đỡ, có vậy lòng mình mới thanh thản…”. Tôi định quay lại mua cho cô bé
bịch tăm nhưng lại ngại, đành tiếp tục đi, lòng suy nghĩ bứt rứt. Chắc cô bé là
học sinh tình nguyện hay đang là tình nguyện viên cho mái trường ấy. Vậy mà tôi…”
Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu kể
cho chúng ta dụ ngôn người phú hộ giàu có và Ladarô
nghèo khó. Hai khuôn mặt trái ngược nhau: một phú hộ dư ăn dư mặc, một anh nhà
nghèo bệnh tật nằm đói lả, không đủ sức xua đuổi những con chó đến quấy rầy.
Ladarô đã chết trong cảnh đói
nghèo và bệnh tật. Ông nhà giàu cũng chết. Cái chết đồng đều cho mọi người,
nhưng số phận sau cái chết lại khác nhau. Ladarô được vào Nước Trời, còn nhà
phú hộ thì không. Sở dĩ người phú hộ không được vào Nước Trời, vì ông đã không tỏ lòng thương
xót đối với Ladarô, cho dù đó chỉ là một chút nhỏ nhoi dành cho con người khốn
khổ ngày ngày lê lết ăn mày trước cổng nhà ông. Người phú hộ phải “chịu cực
hình” không phải vì ông có nhiều của cải, nhưng vì ông đã
không biết “sử dụng của cải mà mua lấy bạn hữu Nước Trời”, mà bạn hữu ở đây
không ai khác là chính Lazarô nghèo khó mà ông gặp hàng ngày.
Lạy Chúa là Đấng hay xót thương kẻ
cơ hàn, xin thương xót chúng con. Xin dạy chúng con biết sống quảng đại hơn là
lo cho bản thân. Xin giúp chúng con sẵn lòng phụng sự Chúa qua những kẻ cơ hàn.
Amen.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét