Thà
một người chết thay cho dân còn hơn là toàn dân bị tiêu diệt." (Ga
11,50)
Cha Maximilien Kolbe, người Ba
Lan, là một tu sĩ Phanxicô rất hăng say hoạt động. Cha đã tình nguyện sang
truyền giáo tại Nhật trong ngành ấn loát. Nhưng sau vì bệnh lao phổi, cha phải
về Ba Lan điều trị. Vào thế chiến thứ hai, vì thấy cha có ảnh hưởng mạnh trên
quân chúng. Đức quốc xã đã bắt cha và giam vào tù, tại đây cha đã tình nguyện
chết thay cho một người bạn đồng tù.
Phải chết thay người khác có thể
là một hành động do hận thù bất công, nhưng với tình yêu Chúa, người Kitô hữu
có thể hiến mạng sống mình cho người khác. Chính Chúa Giêsu đã trải qua kinh
nghiệm này: những người Do Thái không tin đã bắt Chúa phải chết thay để người
Rôma khỏi hủy diệt dân tộc Do Thái, nhưng trong chương trình cứu độ, Ngài đã
chấp nhận hiến mạng sống mình để mọi người được sống.
Những người Do Thái đã nhìn hành
động của Chúa theo màu sắc chính trị. Họ đã thắc mắc: “Ta phải làm gì? Vì con
người ấy làm nhiều sự lạ. Nếu cứ để như vậy, mọi người sẽ tin vào ông ta và
quân Rôma sẽ đến hủy diệt nơi thánh và dân tộc ta”. Lý luận của người Do Thái
không tin thật lộn xộn: Dân chúng tin theo Chúa là việc tôn giáo, quân Rôma đến
phá hủy là việc chính trị, làm sao việc tôn giáo lại kéo theo hậu quả chính trị
như thế được. Vả lại chính quyền Rôma lúc đó cho người Do Thái được tự do hành
đạo, và chính Tổng trấn Philatô sau này cũng đâu muốn kết án Chúa vì lý do tôn
giáo. Người Do Thái đã phải tố cáo Chúa về tội chính trị: xúi dân làm loạn,
không nộp thuế cho Hoàng đế César. Thật là trớ trêu, nhưng Chúa đã không phản
đối. Ngài chấp nhận một cái chết bất công để biến nó thành cái chết hy sinh cứu
chuộc nhiều người.
Lạy Chúa Giêsu, xin giúp con biết đi theo
Chúa trên con đường thập giá hy sinh. Xin giúp con biết chấp nhận thực tại cuộc sống: có vui, có buồn,
có đau khổ và có hạnh phúc, nhưng điều quan yếu là dầu trong hoàn cảnh nào con
cũng luôn có Chúa bên mình. Amen.
Lời Chúa: Ga 11,45-56
45 Khi ấy, trong những người đến thăm Maria, có
nhiều kẻ đã tin vào Chúa Giêsu. 46 Nhưng trong nhóm có kẻ
đi gặp người biệt phái và thuật lại các việc Chúa Giêsu đã làm. 47 Do
đó, các thượng tế và biệt phái họp công nghị, và nói: "Chúng ta phải xử
trí sao đây? Vì người này làm nhiều phép lạ. 48 Nếu chúng
ta để mặc người ấy làm như thế, thì mọi người sẽ tin theo và quân Rôma sẽ kéo
đến phá huỷ nơi này và dân tộc ta". 49 Một người
trong nhóm là Caipha làm thượng tế năm đó, nói với họ rằng: "Quý vị không
hiểu gì cả! 50 Quý vị không nghĩ rằng thà một người chết thay
cho dân, còn hơn là toàn dân bị tiêu diệt". 51 Không
phải tự ông nói điều đó, nhưng với danh nghĩa là thượng tế năm ấy, ông đã nói
tiên tri rằng Chúa Giêsu phải chết thay cho dân, 52 và
không phải cho dân mà thôi, nhưng còn để quy tụ con cái Thiên Chúa đang tản mác
về một mối.
53 Bởi vậy, từ ngày đó, họ quyết định giết
Người. 54 Vì thế Chúa Giêsu không còn công khai đi lại
giữa người Do Thái nữa. Người đi về miền gần hoang địa, đến thành phố tên là
Ephrem, và ở lại đó với các môn đệ. 55 Khi đó đã gần đến
Lễ Vượt Qua của người Do Thái. Có nhiều người từ các miền lên Giêrusalem trước
lễ, để được thanh tẩy. 56 Họ tìm Chúa Giêsu; họ đứng trong
đền thờ và bàn tán với nhau: "Anh em nghĩ sao? Người có đến hay
không?" Còn các thượng tế và biệt phái đã ra lệnh rằng nếu ai biết Người ở
đâu, thì phải tố cáo để họ bắt Người.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét