“Và Người
truyền các ông đi đường đừng mang gì, ngoài cây gậy, không mang bị mang bánh,
không mang tiền trong túi, 9 nhưng chân đi dép, và đừng
mặc hai áo.” (Mc 6,8-9)
Người ta kể rằng: có một đệ tử muốn từ bỏ mọi sự của thế gian để
sống tu trì. Anh quyết định vào rừng vắng sống ẩn tu. Hành trang duy nhất anh
mang là chiếc áo ăn mày để khất thực sống qua ngày.
Ngày kia, anh đau đớn vô cùng khi thấy chiếc áo phơi ở bờ
sông đã bị chuột cắn nát tả tơi. Không còn cách nào khác, anh phải vào trong
làng xin một chiếc áo khác. Chiếc áo thứ hai này cũng bị cùng chung số phận,
nát tả tơi vì chuột cắn. Anh nghĩ rằng chỉ có nuôi mèo mới giữ được chiếc áo.
Anh quyết định nuôi mèo. Thế nhưng, khi có mèo anh lại phải lo kiếm thêm phần
ăn cho con mèo được nuôi để đuổi chuột.
Ngày ngày vác bị đi khất thực, anh cảm thấy mình như một gánh nặng
đối với dân làng. Nghĩ thế, anh cố gắng chắt chiu để kiếm tiền nuôi một
con bò để thêm phần thu nhập. Nhưng có bò lại phải kiếm cỏ cho bò ăn. Chăn nuôi
gia súc khiến anh không thể có thời giờ cầu nguyện, anh lại phải thuê người cắt
cỏ nuôi bò. Càng ngày bò càng sinh sản, người cắt cỏ cũng phải gia tăng. Thời
gian trôi qua, mảnh đất hoang sơ đã biến thành một trang trại rộng lớn. Gia súc
và người làm ngày càng thêm đông. Con người đã một thời muốn từ bỏ mọi sự để
trở thành một tu sĩ, nay nghiễm nhiên trở thành một ông chủ trang trại.
Có tiền của và tài sản to lớn, anh lại muốn có người chia sẻ công
việc của mình. Anh cưới vợ và sinh con. Anh trở thành một người chồng, người
cha trong một gia đình hạnh phúc. Thế là lý tưởng ban đầu đã hết. Anh đã đánh
mất lý tưởng chỉ vì mải lo gìn giữ một “cái áo rách”.
Bài Tin Mừng hôm nay, Thánh
Marcô thuật lại việc Chúa gọi mười hai tông đồ và sai các ông ra đi loan báo
Tin Mừng Nước Chúa. Chúa chỉ thị cho các ông không mang gì cả để tránh những
vướng bận không cần thiết. Bớt những hành trang để tập trung vào điều chính yếu.
Đó chính là điều kiện của người môn đệ,
vì như Chúa nói: "Ai muốn theo Ta, hãy từ bỏ mình, vác thập giá mình mà theo
Ta” (Mc 8, 34)
Lạy Chúa Giêsu, của cải vật chất thật là cần thiết cho cuộc sống của
chúng con, nhưng không phải là tất cả cho cuộc đời. Xin Chúa giúp chúng con biết sống theo Lời Chúa truyền dạy để được phúc lành mai sau, vì: “Phúc
cho ai có tinh thần nghèo khó, vì nước trời là của họ”.
Amen
0 nhận xét:
Đăng nhận xét