“Không một tiên tri nào mà không bị khinh bỉ ở quê
hương, gia đình họ hàng mình.” (Mc 6,4)
Câu
truyện: Ra trường với mảnh bằng sư phạm trong tay, tôi được cử dạy tại một ngôi
trường gần nhà. Tôi rất sung sướng vì khỏi phải đi xa. Tôi đã cố gắng vận dụng mọi
kiến thức và khả năng để giảng dạy cho các em, và điều đó làm cho tôi rất vui.
Một ngày kia, tình cờ tôi nghe thấy các em nói với
nhau: “Ổng ở gần nhà tao đó. Mày có biết không, hồi nhỏ ổng dốt lắm. Anh tao
nói môn toán ổng “xơi ngỗng” hoài!”.
Từ ngày đó, tôi phải chấp nhận những ánh mắt nghi ngờ,
những dấu chấm hỏi làm nhức nhối con tim. Dù sao tôi vẫn không thể thoái nhiệm
hay dễ dàng rời xa lý tưởng của mình.
Thói thường “Bụt nhà không thiêng” hay “Gần nhà gọi
bụt bằng anh”. Người ta dễ xem thường những người đang chung sống với mình. Ít
ai nhận ra điều hay, điều tốt mà những người thân đang cố gắng làm cho mình.
Đôi khi còn dửng dưng, coi thường và cư xử thiếu kính trọng với những con người
đang sống vì ta.
Đó cũng là thái độ của những người đồng hương đối xử với
Chúa Giêsu. Họ đã vấp phạm, vì họ biết rõ gốc gác Chúa Giêsu: “Ông này chẳng
phải bác thợ mộc con bà Maria, anh em với Giacôbê, Giuse, Giuđa và Simon sao ? Chị
em ông không ở với chúng ta đây sao? ” (Mc 6,3).
Hậu quả của thái độ không tin: “Ngài đã không làm được
phép lạ nào tại đó; Ngài chỉ đặt tay trên một vài bệnh nhân và chữa lành họ” (Mc
6, 5)
Lời
Chúa: Mc 6,1-6
1 Khi ấy, Chúa Giêsu trở về quê nhà và các môn đệ cùng
theo Người. 2 Đến ngày Sabbat, Người vào giảng trong hội đường, và
nhiều thính giả sửng sốt về giáo lý của Người, nên nói rằng: "Bởi đâu ông
này được như vậy? Sao ông được khôn ngoan như vậy? Bởi đâu tay Người làm được
những sự lạ thể ấy? 3 Ông này chẳng phải bác thợ mộc con bà Maria,
anh em với Giacôbê, Giuse, Giuđa và Simon sao? Chị em ông không ở với chúng ta
đây sao?" Và họ vấp phạm vì Người. 4 Chúa Giêsu liền bảo họ:
"Không một tiên tri nào mà không bị khinh bỉ ở quê hương, gia đình họ hàng
mình". 5 Ở đó Người không làm được phép lạ nào, ngoại trừ đặt
tay chữa vài bệnh nhân, 6 và Người ngạc nhiên vì họ cứng lòng tin.
Người đi rảo qua các làng chung quanh và giảng dạy.
Bài Tin Mừng
hôm nay là lời nhắc nhở chúng ta về thái độ chúng ta đối với Chúa và với nhau.
? Tại sao chúng ta không khuyến khích nhau vươn lên thay vì kèn cựa và nói hành
nói xấu nhau? Tại sao chúng ta không có cái nhìn cái tốt về nhau để sống vui
tươi lạc quan, thay cho cái nhìn thiển cận và thiếu yêu thương chỉ dẫn đến đau
buồn và thất vọng?
Xin Chúa cho chúng con một tâm hồn rộng mở và giàu
lòng quảng đại, để chúng con đón nhận nhau trong yêu thương.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét