"Cha
con, Đấng ngự nơi bí ẩn, và Cha con thấu suốt mọi bí ẩn, sẽ trả công cho con."
(Mt 6,18)
Sáng nay mình đi học trễ, tuy thế vẫn cố sức đạp xe cho thật nhanh
cho kịp giờ học.
Thế nhưng, trên đường đi tôi thấy một bà cụ gánh trái cây bị xe
thồ tông phải, trái cây lăn đầy ra đường.
Tôi tự nhủ: “Đường vắng quá có giúp cũng chẳng ai thấy, cứ lo việc
của mình đã”. Thế là tôi vụt qua, mặc cho bà cụ lẽ loi một mình. Đi được một
quãng tôi chợt cảm thấy thật có lỗi với bà cụ ấy. Những bài học về nhân bản như
bị xé vụn trước mặt mình. Cả ngày hôm đó hình ảnh bà cụ cứ làm tôi ray rứt mãi.
Vậy đó, nhiều lúc mình cứ tưởng làm những việc lớn lao mới được
tiếng tăm, được người ta kính nể, thán phục. Nhưng tôi đã lầm, nhặt một mảnh
kính vỡ giữa đường, dắt một em bé qua đường, nếu làm được với tất cả lòng mến
và khiêm nhường, thì quả thật mình làm được một việc lớn. Ngược lại nếu có “dời
non lấp bể” để rồi công việc mình làm chỉ để phục vụ cho cái tôi huênh hoang tự
đắc thì kết quả chỉ là con số không.
Bài Tin Mừng
thứ Tư Lễ Tro, Chúa Giêsu dạy ta về 3 việc đạo đức, đó là ăn chay, cầu nguyện
và làm việc lành phúc đức. Ăn chay thì có thể làm kín đáo, cầu nguyện thì có thể “vào phòng
đóng cửa lại”, còn làm phúc bố thí thì làm sao có thể “không cho
tay trái biết việc tay phải làm” được?
Lạy Chúa Giêsu, xin giúp con khi làm việc lành phúc đức biết loại bỏ những ý hướng
tìm kiếm hư danh, nhưng biết chia sẻ bằng chính tấm lòng bác ái chân thành để
làm vinh danh Chúa, nhờ đó trong Mùa Chay Thánh này chúng con được đổi mới và
hưởng trọn vẹn niềm vui Ơn Cứu Độ.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét