Lời Chúa thứ bảy tuần 29 thường niên
“Xin ông cứ để nó lại năm nay nữa… May ra sang năm nó có trái...” (Lc 13,8-9)
Suy niệm: Người ta trồng cây vả để hái trái, chứ không phải “hái” lá! Cây vả này lại được trồng trong vườn nho, nghĩa là có được một chỗ ưu tiên, nhằm sản sinh trái ngọt, chứ không phải để mọc lá xanh xum xuê. Cây vả trên đây là hình ảnh những người Kitô hữu sống an phận, chỉ bằng lòng với việc đọc kinh, dự lễ, thiếu những hoa thơm trái ngọt của Thánh Thần như “bác ái, hoan lạc, bình an, nhẫn nhục, nhân hậu, từ tâm, trung tín, hiền hòa, tiết độ"(Gl 5,22-23). Một cây vả không ra trái –là cây vả “đực” theo kiểu nói dân gian- thông thường chủ vườn sẽ cho chặt, do sự cằn cỗi của nó. Trái lại, nếu cây đời của người Kitô hữu cằn cỗi, Đức Giêsu, người làm vườn kiên nhẫn, sẽ tăng thêm những chăm sóc đặc biệt để cây đời của họ sinh sản trái thơm ngọt.
Mời Bạn: Có thể bạn hài lòng vì không làm gì xấu. Bạn quên rằng các xác chết ở nghĩa trang cũng vậy! Cũng tựa như cây vả cằn cỗi làm hại đất mầu, bạn đang phung phí ơn Chúa do thái độ tiêu cực, bỏ qua các điều lành của bạn. Chúa nhân lành kiên nhẫn chờ đợi bạn cho đen kỳ hạn cuối cùng. Mời bạn đọc Mátthêu 25,31-46 (dụ ngôn chiên/dê) để thấy sự nghiêm trọng của tội thiếu sót.
Sống Lời Chúa: Nhìn lại những hoa quả thơm ngọt của Thánh Thần nơi thư Galát 5,22-23, bạn thấy mình đang thiếu trái ngọt nào. Cố gắng thực hành trái ngọt đó trong ngày hôm nay với những người lân cận của mình.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, Chúa là người làm vườn nhẫn nại của dụ ngôn. Chúa không bao giờ mất niềm hy vọng vào khả năng sinh hoa trái thơm ngọt nơi chúng con. Xin cho chúng con xứng đáng với sự kỳ vọng của Chúa. Amen.
Nhóm Biên Soạn suy niệm Lời Chúa
0 nhận xét:
Đăng nhận xét