Thứ Bảy, 24 tháng 12, 2011

Lời Chúa Lễ Vọng Giáng sinh: "Thiên Chúa ở cùng chúng ta"

Thứ Sáu, 23 tháng 12, 2011

Lời Chúc Giáng Sinh của Đức Hồng Y Gioan B. Phạm Minh Mẫn

Đặt tên cho con

Lời Chúa thứ sáu tuần IV mùa Vọng

Họ tính lấy tên cha là Dacaria mà đặt cho em. Nhưng bà mẹ lên tiếng nói: “Không được! Phải đặt tên cháu là Gioan.” (Lc 1,60)

Suy niệm: Gioan trong tiếng Do Thái có nghĩa là “Thiên Chúa thương xót.” Sinh con trong lúc tuổi đã cao chẳng phải là ân ban của Thiên Chúa hay sao? Vì thế việc đặt tên cho con không theo thông lệ âu cũng là chuyện dễ hiểu đối với những người trong cuộc (bà Êlisabét và ông Dacaria). Tên trở thành biểu tượng của ơn huệ Thiên Chúa. Tên tiên báo số phận tương lai của con người, nhất là trong Thánh Kinh. Tên khích lệ con người sống xứng đáng với ý nghĩa mà tên gợi ra. Tên chính là người.

Thứ Hai, 19 tháng 12, 2011

Thái độ sẵn sàng của Êlisabét


Lời Chúa thứ hai tuần IV mùa Vọng
Khi thời gian phục vụ ở Đền Thờ đã mãn, ông Dacaria trở về nhà. Ít lâu sau, bà Ê-li-sa-bét vợ ông có thai, bà ẩn mình năm tháng. Bà tự nhủ: “Chúa đã làm cho tôi như thế đó, khi Người thương cất nỗi hổ nhục tôi phải chịu trước mặt người đời.” (Lc 1,23-25)

Suy niệm: Một câu chuyện có hậu, đẹp như cổ tích. Song trước khi có hậu thì nó đã có vẻ... không có hậu! Nghĩa là nó vốn éo le, đầy kịch tính: hai ông bà đều là người tốt lành trước mặt Thiên Chúa và người xung quanh; thế nhưng họ không có con, vì bà Elisabét là người hiếm hoi. Vả lại cả hai đều cao tuổi rồi. Điều gì đã diễn ra trong tâm hồn Êlisabét gần ngót cả đời người, ít là kể từ khi bà kết hôn? Làm vợ mà không được làm mẹ, trong xã hội Do Thái thời ấy, chắc chắn là “một nỗi hổ nhục trước mặt người đời.” Trong nỗi hổ nhục này, Êlisabét đã có thái độ ra sao? Cùng với chồng mình, bà vẫn sống “công chính trước mặt Thiên Chúa,” vẫn vâng giữ “mọi điều răn và mệnh lệnh của Chúa, không ai chê trách được điều gì.” Cuối cùng, niềm vui đã đến. Niềm vui không ầm ĩ (c. 24), nhưng ngập tràn cõi lòng Êlisabét: Bà có thai và sắp được làm mẹ; hơn nữa, đứa con của bà được trao cho một vai trò rất đặc biệt trong chương trình của Thiên Chúa!

Lời Chúa chúa nhật IV Mùa Vọng:"Sinh một con trai "

Thứ Sáu, 16 tháng 12, 2011

Ngọn đèn và ánh sáng


Lời Chúa thứ sáu tuần III mùa Vọng
“Ông Gioan là ngọn đèn cháy sáng.” (Ga 5,35)
Suy niệm: Thánh Gioan Tẩy Giả là “bản lề” giữa Cựu Ước và Tân Ước. Ông là “ngọn đèn” để dọn đường, dẫn đưa mọi người đến với Đức Kitô, Nguồn Ánh Sáng thật: “Ông không phải là ánh sáng, nhưng ông đến để làm chứng về ánh sáng” (Ga 1,8). “Ngọn đèn” ấy “làm chứng cho sự thật” nhưng không phải là “lời chứng” đúng nghĩa. “Lời chứng” duy nhất và lớn nhất chính là Đức Kitô, vì Ngài được sai đến để hoàn thành những việc Chúa Cha giao phó (c. 36): rao giảng Tin Mừng Nước Trời, chữa lành mọi bệnh hoạn tật nguyền và tỏ tình thương yêu với hết mọi người. Ngài đem đến cho con người Ánh Sáng của niềm vui ơn cứu độ.

Thứ Năm, 15 tháng 12, 2011

Ngôn sứ bằng cả cuộc sống

Lời Chúa thứ năm tuần III mùa Vọng
“Thế thì anh em đi xem gì? Một vị ngôn sứ ư? Đúng thế đó; mà tôi nói cho anh em biết, đây còn hơn cả ngôn sứ nữa.” (Lc 7,26)

Suy niệm: Ngôn sứ không phải chỉ là một cái tên, một chức vụ, nhưng là cả một đời sống: ngôn sứ là người nói Lời Thiên Chúa, là người thi hành sứ mạng Thiên Chúa giao phó. Gioan Tẩy Giả không phải là con người dễ dãi, ba phải như cây sậy trước gió, cũng không phải là người đi tìm cuộc sống xa hoa trong cung điện nhưng là người dám chấp nhận lối sống đạm bạc, đơn sơ khó nghèo, ăn châu chấu, uống mật ong và hơn thế nữa, chấp nhận tù đày và mất mạng khi dám nói lên sự thật, lên án lối sống vô luân của vua Hêrôđê. Chính vì thế, Chúa Giêsu xác nhận Gioan là ngôn sứ và “còn hơn cả ngôn sứ nữa.”

Thứ Tư, 14 tháng 12, 2011

Dấu hiệu để nhận ra Chúa

Lời Chúa thứ 4 tuần III mùa Vọng
Ngài là Đấng phải đến chăng, hay chúng tôi còn phải chờ đợi Đấng nào khác?(Lc 7,19)

Suy niệm: Dân Do Thái thao thức trông đợi Đấng Cứu Tinh sẽ đến như lời Thiên Chúa đã hứa; thế mà khi Chúa Giêsu đến và ở giữa họ, họ lại không nhận biết. Họ đã mong đợi một Đấng Cứu Thế theo lối suy nghĩ của họ chứ không phải theo đường lối của Thiên Chúa. Chính vì mang cùng một lối suy nghĩ đó mà các môn đệ của Gioan Tẩy Giả đã rơi vào tâm trạng hoang mang về Chúa Giêsu: Ngài được giới thiệu là Chiên Thiên Chúa, nhưng liệu Ngài có phải là Đấng phải đến hay không? Chúa Giêsu đưa ra cho họ dấu hiệu để phân định bằng cách nhắc lại lời ngôn sứ Isaia: “…người mù được thấy, kẻ què được đi, người cùi được sạch, kẻ điếc được nghe, người chết chỗi dậy, kẻ nghèo được nghe Tin Mừng, và phúc thay người nào không vấp ngã vì tôi.”

Thứ Ba, 13 tháng 12, 2011

Giáo xứ Xây Dựng: Chung tay lo nhà tình thương cho cụ Nguyễn Thị Vân


Đi dọc con hẻm Duy Tân đến gần cuối đường, bên tay trái là khu vườn rau Đài phát tín, rẽ phải vào một con hẻm nhỏ chỉ vừa đủ rộng để dắt một chiếc xe đạp là hết có thể đi tiếp, nếu đầu đằng kia có một người đang đi tới (ngược chiều). Người ta vẫn nhường nhau hoặc lùi lại để một người có thể đi. Cũng chính con hẻm chật hẹp này là những căn nhà của những người lao động trú ngụ ở đây. Trong con hẻm nhỏ, nhà cụ Nguyễn Thị Vân số 783/60/9 đường Cách Mạng Tháng 8 thuộc khu phố 6, Phường 6, Quận Tân Bình. 

Đức tin không tự mãn

Lời Chúa thứ ba tuần III mùa Vọng
“Tôi bảo thật các ông: những người thu thuế và những cô gái điếm vào Nước Thiên Chúa trước các ông.” (Mt 21,31)
Suy niệm: Hoán cải, thay đổi đời sống là bằng chứng cụ thể của người tin. Những người thu thuế và các cô gái điếm, bị xem là những người tội lỗi, nhưng lại xứng đáng với Nước Thiên Chúa vì đã biết hoán cải nhờ tin vào lời rao giảng của Gioan Tẩy Giả. Nhờ lòng tin này, họ được vào Nước Thiên Chúa trước các thượng tế và kỳ mục, những người tự mãn cho mình là thanh sạch và xứng đáng hơn. Chúa Giêsu đã tuyên bố điều này để cảnh cáo thái độ tự mãn của các thính giả của Ngài dẫn đến chỗ cứng lòng không tin và không chịu hoán cải.
Mời Bạn: Muốn được cứu độ nhất thiết có đức tin. Tuy nhiên, tự mãn trong đức tin là điều rất nguy hiểm. Nó làm cho con người ù lì, cứng lòng, không chịu hoán cải và tệ hại hơn cả là lấy mình làm tiêu chuẩn đánh giá người khác. Trước mặt Chúa, chẳng ai trong chúng ta là người hoàn hảo, nắm trọn chân lý đức tin. Vì vậy, mỗi một người đều cần phải biết hoán cải, làm mới bản thân mỗi ngày để biết ngày càng sống phù hợp với tinh thần Tin Mừng hơn.

Thứ Tư, 7 tháng 12, 2011

Học với Thầy Giêsu

Lời Chúa thứ tư tuần II mùa Vọng
“Anh em hãy học với tôi vì tôi có lòng hiền hậu và khiêm nhường.” (Mt 11,29)

Suy niệm: Các bậc võ sư công phu đã đạt tới mức thượng thừa bao giờ cũng có những ngón đòn ruột, những thế võ bí truyền mà các vị chỉ dạy cho những môn đệ thân tín nhất, những người trung thành và có khả năng kế thừa sự nghiệp của mình. Ngón bí truyền mà Thầy Giê-su dạy chúng ta “hãy học với Chúa” không phải là khả năng làm phép lạ chữa bệnh hay trừ quỉ, càng không phải là tài giảng thuyết hùng biện hấp dẫn. Đó là những đòn tuyệt chiêu đem lại chiến thắng trước kẻ thù hung hãn nhất là ma quỉ. · Đòn số Một: Hiền Lành, đòn này có thể khuất phục tất cả mọi thứ bạo lực. · Đòn số Hai: Khiêm Nhường, liên hoàn với đòn số một, có khả năng hoá giải được cả nọc độc kiêu căng của ma quỉ.

Thứ Ba, 6 tháng 12, 2011

Cách tính toán của Chúa


Lời Chúa thứ ba tuần II mùa Vọng
“Ai có một trăm con chiên mà có một con đi lạc, lại không để chín mươi chín con kia trên núi mà đi tìm con chiên lạc?” (Mt 18,12)
Suy niệm: Nếu không coi con chiên lạc là quý thì người mục tử ắt hẳn đã không lặn lội đi tìm. Vả lại nếu tính toán theo giá trị kinh tế, thì người ấy ắt hẳn không chấp nhận công thức 1 > 99 để bỏ cả đàn chiên lại trên núi mà đi tìm con chiên lạc. Đối với Thiên Chúa, mỗi một con người đều có một giá trị không thể thay thế cho dù người đó là tội nhân. Bởi thế bất cứ ai lầm đường lạc lối, đều được Ngài yêu thương, và lặn lội đi tìm như thể trên thế gian này chỉ có một người ấy: “Con Người đến để tìm cứu chữa những gì hư mất” (Lc 19,10).

Thứ Bảy, 3 tháng 12, 2011

Lời Chúa chúa nhật II Mùa Vọng:"Dọn sẵn con đường cho Đức Chúa"

Tin đáng mừng


Lời Chúa thứ bảy tuần I mùa vọng
“Anh em hãy đi khắp tứ phương thiên hạ, loan báo Tin Mừng cho mọi loài thọ tạo.” (Mc 16,15)
Suy niệm: Đã mang niềm vui trong lòng, ai cũng muốn đem ra chia sẻ. Tại đại hội Sea Games 26 vừa qua, nhiều vận động viên khi đạt huy chương thì việc đầu tiên họ làm là gọi điện thoại về cho những người thân yêu nhất để chia sẻ niềm vui. Một tin vui làm thay đổi số phận một cá nhân, làm nức lòng biết bao người mong đợi, làm vẻ vang cho gia đình, cho đất nước như thế ai lại không muốn loan đi thật mau, thật rộng để mọi người cùng vui? Thế thì chẳng lẽ đối với Tin Mừng cứu độ, chúng ta lại bưng bít? Niềm vui mà các môn đệ hăm hở chia sẻ chính là sự phục sinh của Thầy Giêsu. Niềm vui ấy như nước vỡ bờ. Bởi cái chết của Thầy đã làm các ông đau đớn tột độ, thì việc Ngài phục sinh càng đem lại cho các ông niềm vui vô song. Niềm vui đó không được phép đóng khung trong một nhóm khép kín mà phải được loan đi đến tận cùng thế giới.
Mời Bạn: Thánh Phanxicô Xaviê cảm nghiệm được giá trị của Tin Mừng, và đã không quản ngại khó khăn để ra đi loan báo cho người khác. Với ngài, dù được lời lãi cả thế gian cũng không vui bằng được biết Đức Kitô. Còn đối với bạn, đâu là niềm vui đích thực của bạn: Trúng số? Thành công?... Hay Đức Kitô? Bạn có cảm nghiệm được niềm vui vì được Đức Kitô, vì được cứu độ chưa?
Sống Lời Chúa: Dành thời gian suy niệm Lời Chúa mỗi ngày để cảm nghiệm niềm vui được Chúa cứu độ.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, chúng con chỉ có thể hăm hở loan báo Tin Mừng khi chính chúng con cảm nghiệm được niềm vui mừng trước những hồng ân Chúa ban. Xin soi lòng mở trí để chúng con nhận ra đâu là tin đáng mừng.