Lời Chúa thứ năm tuần 5 thường niên năm B
“Phải để cho con cái ăn no trước đã, vì không được lấy bánh dành cho con cái mà ném cho chó con.” (Mc 7,27)
Suy niệm: Ai nghe câu nói trên đây của Chúa Giêsu hẳn đều bị sốc nhất là nếu như mình lại là đối tượng mà câu nói đó nhắm đến. Là phụ nữ và hơn nữa là “người Hy Lạp, gốc Phênixi,” là người “dân ngoại,” bà đã bị coi là thấp kém dưới con mắt của người Do Thái. Bà đã không nề hà chuyện đó mà đến “sấp mình dưới chân Chúa Giêsu” để van xin Ngài chữa lành đứa con gái nhỏ của bà đang bị quỷ ám. Vậy mà câu nói của Ngài coi mẹ con bà như “lũ chó con” thể hiện một thái độ cao ngạo đến mức phũ phàng! Thế nhưng, vì thương con, bà có thể hy sinh đến cả tính mạng, chứ một chút nhục nhã này đối với bà có đáng kể là gì! Tình thương đã đưa bà lại gần với Chúa Giêsu trở thành niềm tin tưởng và phó thác đích thực.
Mời Bạn: Vì muốn cứu nhân loại, Thiên Chúa sẵn sàng chịu sự nhục nhã: trở nên một con người, chịu người đời khinh khi, nhục mạ, khạc nhổ vào mặt và chết trần trụi trên thánh giá. Nhưng sẽ nhục nhã hơn nếu sự hy sinh của Thiên Chúa không cứu được mỗi người chúng ta -là con của Ngài.
Chia sẻ: Thiên Chúa là Cha hằng yêu thương, nhưng nhiều người vẫn chưa cảm được tình yêu mà Thiên Chúa đã ưu ái dành cho. Đâu là nguyên nhân của sự phũ phàng này?
Sống Lời Chúa: Dành ít phút cuối ngày để suy gẫm sự hiện diện của Chúa trong những hành động đời sống ta mà dâng lời ca tụng Thiên Chúa.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin cho con luôn xác tín vào lời mà Chúa nói qua miệng ngôn sứ Isaia: dù có người mẹ nào quên ngươi đi nữa, thì Ta, Ta cũng chẳng quên ngươi.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét