Thứ Tư, 15 tháng 2, 2012

Ánh Sáng Tình Yêu

Lời Chúa thứ 4 tuần 6 thường niên năm B
“Anh có thấy gì không?” Anh ngước mắt lên và thưa: “Tôi thấy người ta…” ( Mc 8,23b-24)
 Suy niệm: Bạn có bao giờ cảm nhận được tâm trạng người mang thân phận mù loà như những vần thơ não nuột dưới đây nói lên chưa?
“Tôi đây thân phận mù lòa
Ngày dài đêm vắn âm u cũng là
Nghe tiếng cha biết vậy mà
                                            Nghe tiếng mẹ, mẹ ấy à, mẹ ơi!”
Họ không thấy được vẻ huy hoàng của ánh sáng ban ngày, không biết được sự huyền diệu của đêm thanh, không biết thế nào là màu sắc quyến rũ của muôn hoa, cũng không thấy được cả hình ảnh của những người thân. Tin Mừng hôm nay thuật lại việc Chúa chữa lành người mù. Ngay khi đón nhận được ánh sáng, khám phá đầu tiên của anh mù là về con người: “Tôi thấy người ta”. Đó là nhận thức đầu tiên của người mù được sáng mắt. Cũng vậy, ánh sáng đức tin đưa chúng ta đến với thế giới con người và nhận diện ra người chung quanh.

Thứ Ba, 14 tháng 2, 2012

Anh Em Chưa Hiểu Sao ?

Lời Chúa thứ ba tuần 6 thường niên B
“Sao anh em lại bàn tán về chuyện anh em không có bánh? Anh em chưa hiểu chưa thấu sao?” (Mc 8,17)

Suy niệm: Trên thuyền, chỉ còn lại một chiếc bánh nhỏ không đủ cho thầy trò qua bữa. Các môn đệ áy náy và tranh luận xem ai là người chịu trách nhiệm về việc này. Chúa Giê-su đã can thiệp và nhân cơ hội này, Ngài đã dạy dỗ các môn đồ kém tin của Ngài. Vừa hôm nào đây, họ đã chẳng chứng kiến Chúa khiến cho bảy chiếc bánh sau khi nuôi ăn no nê bốn ngàn người vẫn còn dư bảy thúng sao? Đối với Ngài, thiếu bánh là chuyện nhỏ, chỉ đáng sợ khi thiếu niềm tin. Các môn đệ dường như thiếu cả Chúa, quên rằng Ngài đang ở ngay giữa họ.

Thứ Bảy, 11 tháng 2, 2012

Lời Chúa Chúa nhật VI thường niên B: "Chứng phong hủi biến khỏi anh"

Thế Giới Không Có Người Đói

Lời Chúa thứ bảy tuần 5 thường niên B

“Thầy chạnh lòng thương đám đông vì họ ở luôn với Thầy đã ba ngày rồi mà không có gì ăn.” (Mc 8,2)

Suy niệm: Đám đông dân chúng đi theo Chúa Giêsu đã ba ngày nay để nghe Ngài giảng. Có lẽ thời gian kéo dài vượt quá dự kiến, chút lương khô đi đường cũng đã cạn. Họ đói. Thế là Chúa lại chạnh lòng thương và Ngài ngưng công việc giảng dạy để lo chuyện ăn uống cho họ trước khi giải tán họ về nhà. Chúa không muốn cho ai phải đói; vì thế “cho kẻ đói ăn” để cho mọi người có điều kiện sống xứng hợp với nhân phẩm, đó là công việc của lương tri và còn là mệnh lệnh của tình bác ái nữa.

Thứ Sáu, 10 tháng 2, 2012

Epphata, Hãy mở ra

Lời Chúa thứ sáu tuần 5 thường niên năm B

Người ngước mắt lên trời, thở dài và nói: “Ép-pha-tha, hãy mở ra!” Lập tức tai anh ta mở ra, lưỡi như hết bị buộc lại. Anh ta nói được rõ ràng. (Mc 7,34-35)

Suy niệm: Đã không nghe lại không nói được, cuộc đời của người câm điếc như bị đóng lại trước một thế giới đang mở ra. Anh giống như người tù biệt giam không thể có mối tương quan nào với tha nhân. Chúa Giêsu không chữa lành cho anh theo kiểu người thợ chữa một cái máy. Thái độ ân cần của Chúa “kéo riêng anh ra khỏi đám đông” và những cử chỉ chăm sóc tận tình, đụng chạm đến tai anh, xức nước miếng vào lưỡi anh, đã giúp anh tái lập mối tương quan với Ngài trước khi mở lại mối quan hệ với người khác. Khi “tai được mở ra và lưỡi hết bị buộc lại” là lúc anh ta cũng được mở ra với thế giới và có khả năng cần thiết để nối kết tương giao với mọi người.

Thứ Năm, 9 tháng 2, 2012

Tất cả vì con


Lời Chúa thứ năm tuần 5 thường niên năm B

“Phải để cho con cái ăn no trước đã, vì không được lấy bánh dành cho con cái mà ném cho chó con.” (Mc 7,27)

Suy niệm: Ai nghe câu nói trên đây của Chúa Giêsu hẳn đều bị sốc nhất là nếu như mình lại là đối tượng mà câu nói đó nhắm đến. Là phụ nữ và hơn nữa là “người Hy Lạp, gốc Phênixi,” là người “dân ngoại,” bà đã bị coi là thấp kém dưới con mắt của người Do Thái. Bà đã không nề hà chuyện đó mà đến “sấp mình dưới chân Chúa Giêsu” để van xin Ngài chữa lành đứa con gái nhỏ của bà đang bị quỷ ám. Vậy mà câu nói của Ngài coi mẹ con bà như “lũ chó con” thể hiện một thái độ cao ngạo đến mức phũ phàng! Thế nhưng, vì thương con, bà có thể hy sinh đến cả tính mạng, chứ một chút nhục nhã này đối với bà có đáng kể là gì! Tình thương đã đưa bà lại gần với Chúa Giêsu trở thành niềm tin tưởng và phó thác đích thực.

Thứ Tư, 8 tháng 2, 2012

Sạch Từ Trong Tâm Hồn

Lời Chúa thứ tư tuần 5 thường niênB

“Không có cái gì từ bên ngoài vào trong con người lại có thể làm cho con người ra ô uế được; nhưng chính cái từ con người xuất ra, là cái làm cho con người ra ô uế.” (Mc 7,15)

Suy niệm: Trên báo chí thường có mục “mẹo vặt” bày cách giữ sạch: nào là làm sạch cơ thể, nào là làm sạch đồ dùng, thức ăn… Những điều “lặt vặt” này xem ra ăn khách vì có lợi ích thực tế cho cuộc sống. Đạo Do Thái có nhiều luật lệ chi li về việc làm sạch, được coi là luật lệ không thể thiếu, nằm trong 613 khoản luật buộc, đó là rửa sạch chén đĩa, đồ dùng, rửa tay trước khi ăn… Nhưng đây tẩy rửa không phải vì lý do vệ sinh mà là những nghi thức tôn giáo, ai không tuân giữ sẽ bị coi là tội lỗi. Chúa Giêsu lên án gắt gao thói nệ luật đó. Chẳng những nó không thể thanh tẩy tâm hồn mà còn làm cho con người ra cứng cỏi và ảo tưởng mình đã là công chính chỉ dựa vào hình thức bề ngoài.

Thứ Hai, 6 tháng 2, 2012

Lương y toàn hảo, toàn năng

Lời Chúa: Thứ hai tuần 5 thường niên năm B

“Bất cứ ai chạm đến Người, thì đều được khỏi.” (Mc 6,56)

Suy niệm: Kỹ thuật y khoa hiện đại đã chữa trị được biết bao chứng bệnh mà trước đây vẫn bị liệt vào những chứng bệnh nan y. Hơn nữa, nhờ sự tận tâm và đôi tay khéo léo của y bác sĩ, nhiều người được cứu sống trong gang tấc. Tuy nhiên cũng có những trường hợp sai sót hay tắc trách khiến nhiều bệnh nhân phải chết oan. Thật ra những sự cố như thế, chẳng y bác sĩ nào muốn để cho xảy ra cả. Nhưng không ai không có những giới hạn của người phàm. Và nhất là không ai vượt qua được giới hạn của cái chết. Đức Giêsu là lương y toàn hảo, toàn năng, mọi bệnh nhân đến với Người đều được lành bệnh, dù chỉ chạm vào tua áo choàng của Người. Được Ngài đụng chạm đến thì mọi bệnh tật và cả cái chết cũng bị đẩy lui.

Thứ Bảy, 4 tháng 2, 2012

Năm mới: 40 việc cần làm

Nghỉ ngơi và yên tĩnh

Chủ đề: "Giữa những bận rộn của cuộc sống, Chúa Giêsu vẫn tìm thời gian nghỉ ngơi và cầu nguyện. Chúng ta cũng nên làm như thế"

Vài năm trước đây tạp chí Thế Giới Ngoài Trời (Outdoor World) có đăng một bài rất hay của Barry Lopez.

Vào một buổi sáng mưa phùn, Barry thức dậy một mình đi dạo trong rừng trước buổi điểm tâm. Vừa rảo bước giữa những dãy thông và bá hương. Barry vừa nhớ lại một buối sáng y hệt sáng hôm nay, khi còn là chú bé con, chàng đã được nhìn thấy ông nội một mình bước ra khỏi nhà đi dạo ngang qua chính những hàng cây này. Khi ông nội trở về chú bé Barry hỏi thăm nội đã đi đâu và đã làm gì. Ông nội mỉm cười, ôm choàng Barry rồi nói: "Nào chúng ta hãy cùng đi dùng điểm tâm, cháu nhé!"

Nghỉ ngơi đôi chút

Lời Chúa thứ bảy tuần 4 thường niên năm B

Chúa Giê-su bảo các ông: “Chính anh em hãy lánh riêng ra đến một nơi thanh vắng mà nghỉ ngơi đôi chút.” Quả thế, kẻ lui người tới quá đông, nên các ông cũng chẳng có thì giờ ăn uống nữa. (Mc 6,31)

Suy niệm: Thật thương cho các môn đệ! Họ làm việc suốt ngày, chẳng phải việc vô bổ hay “vác tù và hàng tổng”, mà là việc chính đáng, việc truyền giáo. Chúa không trách mắng, nhưng thương họ, vì họ làm việc tất bật sớm tối mà không tìm an nghỉ. Chúa nhắc nhở họ quan tâm đến điều họ đang thiếu, đang cần, đó là “tìm nơi thanh vắng mà nghỉ ngơi đôi chút.” Nhiệt thành thi hành sứ vụ suốt ngày rồi, họ được mời gọi sống nhân đức phó thác, dám phó trao sứ mạng cho Chúa để nghỉ ngơi để phục hồi năng lực thiêng liêng và nhiệt tình tông đồ trước khi tiếp tục sứ mạng.

Thứ Sáu, 3 tháng 2, 2012

Sống theo sự thật


Lời Chúa thứ sáu tuần 4 mùa thường niên

Vua buồn lắm, nhưng vì lời thề và vì có các quan khách, nên không muốn làm cho thiếu nữ đó buồn. Và lập tức, vua sai một thị vệ đi lấy đầu Gioan và đặt trên đĩa. (Mc 6,28)

Suy niệm: Đã bao lần các vị hữu trách trong ngành giáo dục nước nhà quyết tâm “nói không với tiêu cực trong thi cử và bệnh thành tích trong học tập,” thế nhưng bệnh tình xem chừng không thuyên giảm mà còn có phần nặng nề hơn. Việc “nói thật, sống thật, quý nhất sự trung thực…” lắm khi chỉ còn là câu chuyện đầu môi chót lưỡi, là câu nói ngoại giao… Còn thực tế lại là nói một đàng làm một nẻo, sợ sự thật, bưng bít sự thật,… Tấm gương Tin Mừng soi rọi cung cách của hai mẫu người đứng trước sự thật: Gioan Tẩy Giả làm chứng cho sự thật bằng lời nói và hy sinh cả mạng sống của mình; đối lại, Hêrôđê dẫu biết sự thật tội lỗi của mình nhưng không dám chấp nhận sự thật để hối cải lại còn sát hại cả Gioan Tẩy Giả là người đã nói sự thật cho mình.

Hình ảnh mừng Xuân Nhâm Thìn 2012