Lời Chúa thứ ba tuần 34 thường niên
“Những gì anh em đang chiêm ngưỡng đó sẽ có ngày bị tàn phá hết, không còn tảng đá nào trên tảng đá nào.” (Lc 21,6)
Suy niệm: Sử gia Do Thái Giosêphô đã tỉ mỉ mô tả vẻ huy hoàng tráng lệ của đền thờ Giêrusalem, đặc biệt khi ánh mặt trời chiếu vào những gốc nho bằng vàng khối cao bằng người thật. Người Do Thái tự hào nói rằng: “Ai chưa nhìn thấy Giêrusalem trong vẻ tráng lệ của nó thì không bao giờ có được niềm vui.” Thế nhưng, Đền thờ hùng vĩ ấy sẽ bị binh lính Rôma đốt cháy bình địa năm 70. Giêrusalem và bao công trình kiến trúc vĩ đại khác -niềm tự hào của con người- rồi cũng bị tàn phá theo thời gian, nhắc cho ta nhớ đến sự mong manh của sự vật trong thế giới, cũng như sự mỏng dòn, vắn vỏi của chính cuộc sống con người. Điều nghịch lý là không phải những thứ tưởng vững chắc như đá, xi măng, sắt thép sẽ bền vững, trái lại chỉ có tấm lòng nhân ái của con người mới tồn tại mãi qua thời gian.