Lời Chúa: Thứ sáu tuần bát nhật Phục sinh, năm A
“Bước lên bờ, các ông nhìn thấy có sẵn than hồng với cá đặt ở trên… không ai trong các môn đệ dám hỏi: ‘Ông là ai?” (Ga 21,9.12)
Suy niệm: “Người về quê hương nhưng chẳng quên cát bụi cuộc đời” (Thánh ca: Chúa Lên Trời). Vâng, Chúa Giêsu đã sống lại và lên trời vinh hiển, nhưng Ngài không quên con người. Không phải Ngài yêu con người đến hy sinh mạng sống, rồi xong xuôi nhiệm vụ, Ngài chấm dứt liên hệ với họ. Trái lại, Ngài đã hiện ra với các môn đệ để chia sẻ khó nhọc của họ, hướng dẫn họ “thả lưới bên phải mạn thuyền.” Vui ngày hội ngộ, thân mật trong một bữa ăn với các ông, Ngài “mang theo” “than hồng với cá đặt ở trên.” Hơn nữa, Ngài phục vụ bàn ăn, “Ngài cầm lấy bánh trao cho các ông.” Trên Biển Hồ Tibêria hôm nay, một cung cách “rất Giêsu” không khác gì lúc Ngài còn sống với các ông, đến nỗi không ai dám hỏi “Ông là ai?” vì biết chắc rằng đó chính là Chúa. Chúa của chúng ta chẳng quên cát bụi cuộc đời, hôm nay và muôn đời, chúng ta luôn được Chúa nhớ đến và ở bên.
Mời Bạn: Chúa Giêsu chết và sống lại. Đó là tin vui vĩ đại. Vui, vì nhân loại có một con đường để đi vào sự sống đời đời. Vui, vì Đấng Phục Sinh đang hiện diện với bạn ở đây và lúc này. Ngài hiện diện với bạn khi bạn ăn uống, làm việc, cầu nguyện. Đặc biệt nơi bí tích Thánh Thể, Ngài dọn sẵn và mời bạn ăn uống, kết hợp nên một, tâm sự với Ngài những vui buồn thế sự. Mời bạn chia sẻ niềm vui này cho người khác.
Sống Lời Chúa: Bạn dành ít phút cám ơn Chúa vì đã thương nhớ đến thân phận hèn mọn của mình.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, phận hèn cát bụi này, Ngài đoái thương nhìn tới. Con xin hết lòng tạ ơn Chúa. Amen.
Nhóm Biên Soạn suy niệm Lời Chúa
0 nhận xét:
Đăng nhận xét