Thứ Bảy Tuần thứ 12 Thường Niên
“Ông cứ về đi ! Ông
tin thế nào thì được như vậy !” (Mt 8,13)
Người ta kể về một người đạo đức nọ như sau: Trong một cơn
bệnh thập tử nhất sinh, chỉ còn một phương thế duy nhất có thể hy vọng cứu sống
bà đó là tiến hành cuộc giải phẫu. Người đàn bà chấp nhận cuộc giải phẫu, bà
yêu cầu cho con trai bà được chứng kiến giờ phút đau khổ của bà.
Vào thời buổi mà thuốc tê mê chưa có, thì bệnh nhân thường
phải trải qua những cơn đau khủng khiếp. Mặc dù đau đớn vô cùng, nhưng người
đàn bà vẫn cứ cắn răng chịu đựng. Nhưng đến cuối giờ mổ, khi các y sĩ chạm đến
gần tim, người đàn bà rùng mình kêu lên: "Lạy Chúa tôi".
Chứng kiến cảnh đau đớn của người mẹ, người con trai không
làm chủ được những cảm xúc, anh đã buột miệng thốt lên những lời phàn nàn phạm
đến Chúa. Lúc bấy giờ người mẹ liền nghiêm nghị bảo con: "Con ơi, con hãy
im đi, con làm mẹ đau đớn hơn các bác sĩ này nhiều.
Con đã làm sỉ nhục Ðấng đã ban sức mạnh và an ủi mẹ".
Nói xong, bà ta mở bàn tay ra, và giơ cho mọi người xem một tượng chuộc tội nhỏ
bà nắm chặt trong tay suốt giờ mổ. Và đó chính là thứ thuốc tê mê đã xoa dịu
cơn đau đớn của bà.
Sau mấy tháng quằn quại trong đớn đau, người đàn bà đã yên
nghỉ trong Chúa. Trước khi lìa đời, bà đã trao lại cho cậu con trai tượng ảnh
chuộc tội và căn dặn: "Con hãy giữ lấy tượng chuộc tội này. Ðây sẽ là niềm
an ủi của con".
Lạy Chúa, xin cho đức
tin của con mỗi ngày thêm vững mạnh hơn để con tiến gần hơn với hạnh phúc Nước
Trời mà Chúa đã hứa ban cho những ai yêu mến Ngài.
Lời Chúa: Mt 8,5-17
5Khi Đức Giêsu vào thành Caphácnaum, có một viên đại đội
trưởng đến gặp Người và nài xin: 6"Thưa
Ngài, tên đầy tớ của tôi bị tê bại nằm liệt ở nhà, đau đớn lắm." 7Người nói: "Chính tôi sẽ đến chữa
nó." Viên đại đội trưởng đáp: 8"Thưa
Ngài, tôi chẳng đáng Ngài vào nhà tôi, nhưng xin Ngài chỉ nói một lời là đầy tớ
tôi được khỏi bệnh. 9Vì tôi đây, tuy
dưới quyền kẻ khác, tôi cũng có lính tráng dưới quyền tôi. Tôi bảo người này:
"Đi!", là nó đi, bảo người kia: "Đến!", là nó đến, và bảo
người nô lệ của tôi: "Làm cái này!", là nó làm."
10Nghe vậy, Đức Giêsu ngạc nhiên và nói với những kẻ theo
Người rằng: "Tôi bảo thật các ông: tôi không thấy một người Ítraen nào có
lòng tin như thế. 11Tôi nói cho các
ông hay: Từ phương đông phương tây, nhiều người sẽ đến dự tiệc cùng các tổ phụ
Ápraham, Ixaác và Giacóp trong Nước Trời. 12Nhưng
con cái Nước Trời thì sẽ bị quăng ra chỗ tối tăm bên ngoài, ở đó người ta sẽ
phải khóc lóc nghiến răng."
13Rồi Đức Giêsu nói với viên đại đội trưởng rằng: "Ông cứ
về đi! Ông tin thế nào thì được như vậy!" Và ngay giờ đó, người đầy tớ
được khỏi bệnh. 14Đức Giêsu đến nhà
ông Phêrô, thấy bà mẹ vợ ông đang nằm liệt và lên cơn sốt. 15Người đụng vào tay bà, cơn sốt dứt ngay và bà
chỗi dậy phục vụ Người. 16Chiều đến,
người ta đem nhiều kẻ bị quỷ ám tới gặp Đức Giêsu. Người nói một lời là trừ
được các thần dữ và Người chữa lành mọi kẻ ốm đau, 17để ứng nghiệm lời ngôn sứ Isaia: Người đã mang lấy các tật
nguyền của ta và gánh lấy các bệnh hoạn của ta.