"Chẳng có một tiên tri nào được tiếp đón tử
tế ở quê hương mình." (Lc 4,24)
Trong truyện cổ Trung hoa có kể rằng: Dương Phủ lúc còn nhỏ nhà nghèo, nhưng hết sức cấy cầy để phụng dưỡng cha mẹ. Một hôm ông nghe bên đất Thục có ông Võ Tề đại sư rất nổi tiếng, ông liền xin song thân đến tầm sư học đạo. Đi được nửa đường, ông gặp một vị lão tăng bảo ông rằng:
Trong truyện cổ Trung hoa có kể rằng: Dương Phủ lúc còn nhỏ nhà nghèo, nhưng hết sức cấy cầy để phụng dưỡng cha mẹ. Một hôm ông nghe bên đất Thục có ông Võ Tề đại sư rất nổi tiếng, ông liền xin song thân đến tầm sư học đạo. Đi được nửa đường, ông gặp một vị lão tăng bảo ông rằng:
- Được gặp
Võ Tề đại sư chẳng bằng gặp Phật
Dương phủ
hỏi: Phật ở đâu?
Lão tăng
bảo rằng: ngươi cứ quay trở về, gặp người nào quấn vải trên người, đi dép ngược
là chính Đức Phật đó.
Dương phủ
nghe lời quay về, đi đường chẳng gặp ai cả. Về tới nhà, đêm khuya, trời tối,
ông gọi cửa. Mẹ ông nghe tiếng con mừng quá, chạy vội ra, quấn vội chiếc mền
vào người, đi đôi dép ngược ra mở cửa cho ông. Bấy giờ ông nhìn kỹ, giống như
hình dáng Đức Phật mà lão tăng đã mô tả.
Từ đó, ông mới hiểu ra rằng: Phật chẳng ở đâu xa mà là chính cha mẹ ở
trong nhà.
Lời Chúa hôm nay cách nào đó nhắc
nhở mỗi người chúng ta về thái độ chúng ta đối với Chúa và với nhau. Nhất là những
khi chúng ta vội phán đoán về người khác.
Xin Chúa cho chúng con một tâm hồn rộng lượng và quảng đại, để
chúng con đón nhận nhau trong yêu thương.
Lời
Chúa: Lc 4,24-30
24 (Khi Chúa Giêsu đến thành Nadarét, Ngài nói với
dân chúng tụ họp trong hội đường rằng): "Quả thật, Ta bảo các ngươi, chẳng
có một tiên tri nào được tiếp đón tử tế ở quê hương mình. 25 Ta
bảo các ngươi, chắc hẳn trong thời Elia có nhiều bà goá ở Israel, khi trời hạn
hán và một nạn đói lớn hoành hành khắp nước suốt ba năm sáu tháng, 26 nhưng
Elia không được sai đến với một người nào trong bọn họ, mà chỉ được sai đến với
một bà goá ở Sarépta xứ Siđôn thôi. 27 Cũng có nhiều người
phong cùi trong Israel thời tiên tri Elisêô, nhưng không một người nào trong
bọn họ được chữa lành, mà chỉ có Naaman, người Syria".
28 Vừa nghe đến đó, mọi người trong hội đường đều
đầy phẫn nộ. 29 Họ đứng dậy, đẩy Người ra khỏi thành và
dẫn Người đến một triền đồi, nơi họ xây thành, để xô Người xuống vực. 30 Nhưng
Người tiến qua giữa họ mà đi.