Chủ Nhật, 1 tháng 7, 2018

Chạm vào Chúa

Chúa Nhật tuần 13 Thường Niên B

Đức Giêsu thấy có một năng lực từ nơi mình phát ra, Ngài liền quay lại giữa đám đông và hỏi: “Ai đã sờ vào áo tôi ?” (Mc 5,31)

"Hết xăng rồi hả chú? Ngồi lên yên xe đi, con đẩy tới trạm xăng!", giọng trai trẻ ồ ề, vừa cục mịch vừa như ra lệnh. Đang hì hục dắt bộ chiếc xe chết máy, tôi quay lại để nhận ra dừng xe bên cạnh mình là một chàng trai quần cộc áo thun trên chiếc xe máy cũ có gắn thêm phần sau để chở nước đá. Buồn ngủ gặp chiếu manh! Sau quãng dài dắt bộ đến rã chân, tôi leo lên yên xe.

"Góc ngã ba kia có trạm xăng. Chú chịu khó dắt bộ vài mét nhé. Con quay lại đây, khách đang chờ", chàng trai nói sau khi đẩy dìu xe tôi qua gần một cây số. Tôi chỉ kịp ngoái lại nói lời cảm ơn thì lưng áo thun đã ngoặt sang chiều ngược lại, gửi lại cho tôi nụ cười khoe cả hàm răng. Không kịp hỏi tên, không kịp hỏi han vài lời, tôi trách mình quá lúng túng vô tâm. Mà nghĩ lại, có cần phải biết tên chàng trai ấy không nhỉ? Chỉ cần nhớ đó là chàng thanh niên tốt bụng, một người lao động trẻ yêu đời mà bất cứ lúc nào ta cũng dễ gặp trên đường.

Bằng sự hồn nhiên chân chất, chàng trai ấy đã chạm vào tôi, không chỉ bằng cái cẳng chân căng ra dìu đẩy chiếc xe chết máy giữa trưa hè khói bụi mà bằng tấm tình của một người lao tác. Và hơn cả một nghĩa cử đỡ đần tha nhân trong cảnh ngặt nghèo, chàng trai chở nước đá kia đã chạm vào tình cảm, suy nghĩ của tôi, mở cho tôi rộng thêm góc nhìn tươi sáng giữa dòng đời đủ sắc màu. (Nguyễn Đình Xê - nld)

Lạy Chúa, người đàn bà bị băng huyết đã sờ vào áo choàng của Chúa bằng bàn tay khả giác, bằng trái tim tin yêu với suy nghĩ đơn sơ. Và bà đã nhận được ơn Chúa chữa lành thứ bệnh bị coi là ô uế đã kéo dài mười hai năm qua.

Xin Chúa gia tăng lòng tin cậy mến nơi mỗi chúng con và sự quyết tâm xa lánh dịp tội. Đồng thời xin cho chúng con thêm tin tưởng và hy vọng sẽ nhận được ơn Chúa giúp chữa lành tội lỗi. Amen

Lời Chúa: Mc 5,21-43
21Khi ấy, Chúa Giêsu đã xuống thuyền trở về bờ bên kia, có đám đông dân chúng tụ họp quanh Người, và lúc đó Người đang ở bờ biển. 22Bỗng có một ông trưởng hội đường tên là Giairô đến. 23Trông thấy Người, ông sụp lạy và van xin rằng: "Con gái tôi đang hấp hối, xin Ngài đến đặt tay trên nó để nó được khỏi và được sống". 24Chúa Giêsu ra đi với ông ấy, và đám đông dân chúng cũng đi theo chen lấn Người tứ phía.
{25Vậy có một người đàn bà bị bệnh xuất huyết đã mười hai năm. Bà đã chịu cực khổ, tìm thầy chạy thuốc, tiêu hết tiền của mà không thuyên giảm, trái lại bệnh càng tệ hơn. 26Khi bà nghe nói về Chúa Giêsu, bà đi lẫn trong đám đông đến phía sau Người, chạm đến áo Người, vì bà tự nhủ: "Miễn sao tôi chạm tới áo Người thì tôi sẽ được lành". 27Lập tức, huyết cầm lại và bà cảm thấy trong mình đã được khỏi bệnh.
28Ngay lúc ấy, Chúa Giêsu nhận biết có sức mạnh đã xuất phát tự mình, Người liền quay lại đám đông mà hỏi: "Ai đã chạm đến áo Ta?" Các môn đệ thưa Người rằng: "Thầy coi, đám đông chen lấn Thầy tứ phía, vậy mà Thầy còn hỏi 'Ai chạm đến Ta?'!" Nhưng Người cứ nhìn quanh để tìm xem kẻ đã làm điều đó. 29Bấy giờ người đàn bà run sợ, vì biết rõ sự thể đã xảy ra nơi mình, liền đến sụp lạy Người và thú nhận với Người tất cả sự thật. 30Người bảo bà: "Hỡi con, đức tin của con đã chữa con, hãy về bình an và được khỏi bệnh".}
31Người còn đang nói, thì người nhà đến nói với ông trưởng hội đường rằng: "Con gái ông chết rồi, còn phiền Thầy làm chi nữa?" Nhưng Chúa Giêsu đã thoáng nghe lời họ vừa nói, nên Người bảo ông trưởng hội đường rằng: "Ông đừng sợ, hãy cứ tin". 32Và Người không cho ai đi theo, trừ Phêrô, Giacôbê và Gioan, em Giacôbê. 33Các Ngài đến nhà ông trưởng hội đường và Chúa Giêsu thấy người ta khóc lóc kêu la ồn ào, Người bước vào và bảo họ: "Sao ồn ào và khóc lóc thế? Con bé không chết đâu, nó đang ngủ đó". 34Họ liền chế diễu Người.
35Nhưng Người đuổi họ ra ngoài hết, chỉ đem theo cha mẹ đứa bé và những môn đệ đã theo Người vào chỗ đứa bé nằm. 36Và Người cầm tay đứa nhỏ nói rằng: "Talitha, Koumi", nghĩa là: "Hỡi em bé, Ta truyền cho em hãy chỗi dậy!" 37Tức thì em bé đứng dậy và đi được ngay, vì em đã được mười hai tuổi. 38Họ sửng sốt kinh ngạc. 39Nhưng Người cấm ngặt họ đừng cho ai biết việc ấy và bảo họ cho em bé ăn.


0 nhận xét: